Thứ Năm, 22 tháng 9, 2011

Entry For 22 September, 2011- Ngày cúp điện, đọc xong Sách...

Tản văn : Thấy Phật

 Tác giả: Cao Huy Thuần

Mập M:

            Nhân duyên “Thấy Phật” là một nhân duyên được cho là “ngàn năm có một” trong một kiếp người.

            Đọc Tản văn “Thấy Phật”,  hiểu ra “Thấy Phật”  là một nhân duyên mà mỗi ngày ta gặp. Chỉ có điều, nhận ra cái “gặp” đó là “nhân duyên” hay không lại là chuyện “một trong ngàn năm”

Tác giả Cao Huy Thuần :

            Lễ chùa đầu năm, và cũng để chúc mừng năm mới, tôi xin đọc một đoạn nhỏ trong Kinh Trường A Hàm:

            “Này các Tỳ Kheo! Ta nhớ xưa kia  đã không biết bao nhiêu lần, ta thường qua lại nói năng với hàng Sát Lợi, Bà La Môn, cư sĩ, chư thiên… Nhờ định lực và tinh tiến mà nơi nào ta hiện đến, họ có sắc đẹp thì sắc Ta đẹp hơn, họ có tiếng hay, thì tiếng Ta hay hơn, họ từ bỏ mà Ta lui, Ta không từ bỏ họ, điều họ nói được, Ta cũng nói được, điều họ không thể nói được, Ta cũng nói được. Sau khi đã thuyết pháp, dạy điều ích lợi, vui mừng cho họ, Ta ẩn đi chỗ khác mà họ chẳng biết Ta là trời hay là người”

            Thuở nhỏ, theo mẹ lễ chùa, tôi cứ nghĩ như mẹ tôi rằng Phật ở trên bàn thờ là Phật, lạy Phật là là lạy trên bàn thờ. Lớn lên, thành “trí thức”, tôi biết là Phật ở trong tâm tôi, lạy Phật là hướng về đức Phật trong tâm mà lạy. Bây giờ tóc bạc cả rồi, đọc đoạn kinh trên, “Ta ẩn đi chỗ khác mà họ chẳng biết…”, tôi rung động cả người. Không phải Phật chỉ ở trên bàn thờ, không phải Phật chỉ ở trong tâm tôi, Phật còn ở chung quanh tôi, Phật ở cùng khắp, chỗ nào cũng có Phật, nơi gió thoảng, nơi tiếng chim hót, nơi bước chân tôi đi, nơi cả trong lời tôi nói, nơi cả trong ý nghĩ của tôi. Phật “ẩn đi”, nghĩa là Phật có đấy, Phật không mất đâu cả, không tịch diệt. Điều đó cổ tích biết rõ hơn cả, và cô Tấm biết một cách hồn nhiên.

            Có gì khác biệt đâu giữa nguyên thủy, thiền hay đại thừa khi đọc đoạn kinh nguyên thủy trên! Vẫn Đức Phật ấy mà thôi. Nhưng khi tôi biết thêm rằng có Phật  luôn luôn ở chung quanh tôi, nghĩa là ở bên cạnh tôi, điều đó giúp tôi vững tâm lạ thường. Tôi thấy tôi bớt sợ, không sợ. Không có gì để sợ nữa, kể cả vô thường.

Mập M:

            Tôi viết entry này để nói về Tản Văn “Thấy Phật” của tác giả Cao Huy Thuần mở đầu bằng bằng hai đoạn quote trên. Một là của tôi- một kẻ mắt thịt, một là của chính tác giả, về cái lẽ “nhận- thấy – lấy – làm” ở đời về Phật. Tác giả Cao Huy Thuần là một vị giáo sư chính trị học lão luyện và sắc sảo, đang sinh sống và làm việc ở Pháp. Một nhân sĩ mà học vấn, tư tưởng của Ông nếu có một động thái nào, thì lập tức động thái đó gây ra ảnh hưởng. Là một nhân sĩ mà những giáo điều, tư tưởng nào đó nếu chỉ cần “ bất thuận nhân” một chút sẽ rất ngại phải “tương phùng”. Không chỉ uyên thâm sở học chuyên môn, tác giả Cao Huy Thuần  còn nghiên cứu sâu về đạo Phật. “Nghiên cứu sâu” vì Ông không chỉ đặt Phật Pháp trước tầm nhìn của mình, Ông đặt tôn giáo này và những triết lý của nó vào giữa thiên hạ, vào giữa các tôn giáo khác. “Sâu” vì Ông không làm công việc “đánh giá”, Ông trình bày những điều mình “nhận- thấy – lấy – làm” từ Phật Pháp mà ông “nhật diện Phật, nguyệt diện Phật” trong nhiều năm. Ông trình bày và chia sẻ cái “thấu”  của mình cho mọi người để được cùng “cảm”. Tôi nghĩ, Ông chia sẻ vì nghĩ : nhân gian cùng ta “nhật diện Phật, nguyệt diện Phật, bất tất quy y, tắc thành Phật” để, thế giới tuy chẳng bao giờ “đại đồng” cho nổi vẫn có thể ngày một ít bể dâu, sân hận, thù oán, chia rẽ hơn.

            Tôi, một hạt bụi trần tục trong muôn vạn triệu hạt bụi của ba ngàn cõi ta bà sinh – lão - bệnh – tử , nay có thêm  tự xung – tự hủy – tự diệt , ngày ngày đều buông mình theo guồng cơm áo, luôn nhòm nhỏ sang nồi cơm, miếng cá, cái xe, cái nhà của người kế bên để sanh tâm tranh thắng, tranh hơn, cũng có lúc thấy mỏi mệt cho cái “nhất nhật nhân diện” đó. Nhiều khi mệt mỏi tới nỗi chỉ muốn buông mình xuống ngủ một giấc và mong đừng bị đánh thức dậy nữa. Mệt mà đâu có nhìn ra điều ta tự chuốc cũng chính là điều ta tự sanh. Bạn  là một người trót “diện” với tôi hồi để chỏm, trót “sanh tâm” để tôi trong bụng của mình quá lâu. Nên dẫu đã thoát khỏi tôi về mặt địa lý, nhưng vẫn không thể thoát tôi trong cái dích dắc “ta bà”, vẫn cứ loay hoay lo nghĩ về tôi, về những chuyện tôi “sanh tâm” đeo đuổi.  Khi Bạn thấy tên cuốn sách này trên Net, đã lập tức gọi điện về nhờ tôi mua dùm với lời nhắc nhẹ: Mình chưa cần gấp, Mập chịu khó giúp đọc qua một lần rồi hãy gởi sang… Tôi vốn là kẻ lười biếng, nên hay vin vào  lý do “đang bận” ( hoặc đôi khi “cố tình bận”) để thoái thác một chuyện gì đó, nhưng lại được cái tính nể và thương Bạn. Thương cái nết chịu đựng tôi nhiều năm. Thương luôn cái tình đã vì tôi mà “phóng tâm” làm nhiều chuyện, nên khi có lời nhờ là tôi “chết bỏ” cũng phải làm ngay. Vậy mà cũng mất nửa năm nay từ ngày mua, đem về đọc được ½ cuốn đầu, đến nay mới xong và cho ra entry này để gởi kèm vào thùng sách cho Bạn. Tôi biết mình viết entry này không trong tâm thế của một kẻ đã nhìn “Thấy Phật” mà là có hạnh duyên “ngộ” ra “con đường”  có thể dẫn mình tới chỗ “Thấy Phật” . con đường “ngộ” của tôi trải dài qua hơn 300 trang sách của Tác giả Cao Huy Thuần . Ngộ ra từ Lời khai bút, từ câu chuyện đầu năm, từ lúc trăng rằm, lúc nhìn trăng, theo trăng và cuối cùng “gặp nguyệt”. Trăng treo trên đầu chúng ta mỗi tháng một lần, là chuyện bình thường như bầu trời, như không khí, như cây cỏ, nhưng một chu kỳ trăng, một đời trăng mang ý nghĩ với chúng ta như thế nào thì chắc hiếm người “diện” ra.

            Tôi đi theo “con đường” đó, lúc vui thấy mình “đạt”, khi ngơ ngác nhận ra mình “bất đạt”, cũng có khi thiệt…depress vì thấy mình “ buông đạt”, những thất tình lục dục đó, sở dĩ đến với mình, chính bởi tôi nhận ra tâm mình không những không tịnh mà đôi khi còn sanh  “tâm tặc” nữa. Nhưng cũng nhờ đi trên “con đường”  này, mỗi khi phải “ diện sự bất như ý”, tôi không còn la khóc than mệt nữa mà chỉ buồn, buồn trong cái hiểu :

            “…Xin bạn đừng mắc sai lầm của tôi khi đến với Thấy Phật bằng tư thế chuẩn bị đương đầu với một cái gì hóc búa…

Tôi cũng xin bạn đừng “dại” như tôi khi đọc quyển sách này một cách vội vàng, ham hố như nuốt trọng một món ăn ngon, “ngưu ẩm” một cốc cam lồ. Uổng lắm! hãy xem nó như một chuỗi hạt, bắt đầu từ đâu cũng được, với tất cả sự an tĩnh và ung dung. Thêm cả sự vui vẻ nữa, vì tác giả cũng là một bậc thầy của sự hài hước, một U mặc đại nhân theo nghĩa thâm thúy của Ngài Chogyam Trungpa: “ cảm thức về hài hước là sự nhìn thấy hai đối cực của một hoàn cảnh đúng y như thế, từ một cái nhìn bay lượn trên cao”.  Nhìn từ đôi cánh chim ưng, nhưng không phải để vồ chụp, ắt sẽ thấy mọi việc nơi trần gian này đều đáng cười, đáng thương và đáng yêu biết mấy…Bùi Văn Nam Sơn – cho lời tựa”

Tôi chọn là người đáng thương để nhận ra quanh mình Phật luôn có, chỉ là ta biết có ở đâu thì còn tùy hạnh duyên…

 P/s: nguồn ảnh Google


43 nhận xét:

  1. MM đã đọc xong "Thấy Phật" rồi đó ư!

    Trả lờiXóa
  2. "tâm bình dị, dạ chân chất, nhìn đâu cũng thấy Phật" (tặng người quét chùa trên núi Túy Vân-CHT)
    chúc chị có được hạnh duyên... :)

    Trả lờiXóa
  3. Dạ, có 300 trang sách mà đọc tới hơn nửa năm mới xong Chị à...

    Trả lờiXóa
  4. Thế này thì phải nhờ vả Mập thôi! Nhỏ đi kiếm chị tỷ đô la đi , chị đi mua cả du thuyền bắt hết mấy con cún lên đó chị em mình đi rong!

    Trả lờiXóa
  5. Trong tản này còn có một đoạn rất hay, ngụ ý, người có "thần nhãn" đôi khi không thấy gì cả, ngược lại, kẻ "vô nhãn" đôi khi lại tìm ra mọi kho báu trên đời...
    Ta cũng vậy, khi đi giữa nhân gian không nhận ra đâu là Phật chẳng qua là từ lòng lục dục của mình còn quá sân si...
    Cảm ơn Bạn!

    Trả lờiXóa
  6. Em mà kiếm ra một tỷ đô la thì Hương...mất em...
    Thôi cứ thế này mà vui, thỉnh thoảng nghe Hương "văng quéo muỗm" mà tự dưng lòng bình an...
    Hương cũng là một Phật em may mắn quen biết trong đời. Có điều Phật này ...ngả mặn nhiều chiện wớ, hehe!

    Trả lờiXóa
  7. Chụt đọc mà thấy ... rối nùi

    Trả lờiXóa
  8. Thấy rối là đúng rồi, là đã "ngộ" được cảnh giới rất cao, hehe!
    Nhưng là rối vì cuốn sách hay rối vì entry giới thiệu sách hehe!

    Trả lờiXóa
  9. Chắc vì .. chủ để của quyển sách!!!

    Trả lờiXóa
  10. Sư tổ Chụt cưng, à nhầm, Sư mẫu Chụt cưng , sư mẫu đã ngộ tới cảnh giới cao nhứt lun òi... hehe!

    Trả lờiXóa
  11. Cảm ơn người hay đọc sách, và lần nào cũng nói rất hay về sách. M ơi, gặp M dọc đường đi tìm trăng, chị cũng "sanh tâm" muốn để M "trg bụng" đó nhg hong bít để có vừa hong, rồi M có chịu hong.

    Trả lờiXóa
  12. Chị ơi, cái chuyện "để có vừa hông" thì em hông trả lời Chị được, vì em chưa được gặp Chị ngoài "thực địa"... còn cái chuyện em "chịu hông" thì em thành thực thưa với Chị rằng: Em vô cùng hân hạnh được Chị bỏ em dô bụng...
    Chỉ là mong Chị nghĩ: Văn - nhiều khi không phải như người, hic!

    Trả lờiXóa
  13. Hix, Mập đang ... quở Chụt đó hả

    Trả lờiXóa
  14. Quan chọng là gỗ, nước sơn bên ngoài không tính mà Mập

    Trả lờiXóa
  15. Tui mà "dám" quở Chụt cưng để giang hồ blog xé xác tui hả? hehe! Tui khen đó Bà nhỏ ơi!

    Trả lờiXóa
  16. Nhiều khi là gỗ Ô can thì coai như ...tiu!

    Trả lờiXóa
  17. Cái đó là nó ăn gian nên gọi là "gổ" cho nó bảnh, chớ nó chỉ là bột gỗ mà thoai. Dúng như tượng đá thì khác hẳn ví loại tượng làm từ bột đá đó mà. Mập đừng có mà .... kím cớ nữa nghennnnnnnn

    Trả lờiXóa
  18. Chị là người ít đi chùa , tham sân si còn quá nặng , tự nhận con đường dẫn đến cửa thiền còn thăm thẳm nên chẳng mong gì "Thấy Phật" giữa muôn ngàn bóng tối cuộc đời ...

    Thôi thì thấy Phật trên bàn thờ và tin rằng đó là nơi trong lành để tự nhắc mình sống như có Phật trong tâm ...

    Trả lờiXóa
  19. Thấy nhau trên Mul này cũng là duyên hén chị.

    :)

    Trả lờiXóa
  20. Phật ở đâu cũng là Phật... ví dụ: Trong 3 ly rượu Scotch tối qua em được cho uống, thấy lòng mình mềm lại, thấy đời lung linh ra, là như thấy nụ cười của Niết Bàn, Gió à...
    Cứ vậy mà sống nghen Chị...

    Trả lờiXóa
  21. Nếu thấy nhau qua off thì gọi là "đại duyên"... hehe!

    Trả lờiXóa
  22. Hehe, vậy hôm nào phải làm quả đại duyên mới được chị ạ.

    Trả lờiXóa
  23. Ủng hộ phát :D
    Chừng nào anh Gà dô sềghềnh đày ?

    Trả lờiXóa
  24. Tui không mong thấy Phật, nhưng tui "sanh tâm" muốn "diện" cho được MM à nghe!

    Trả lờiXóa
  25. Câu hỏi đủ biết Mập hân hạnh quen toàn người muốn "Thấy Phật", hehe!

    Trả lờiXóa
  26. Vậy là Chị em mình cùng "sanh tâm" hihi!
    Em cũng thiệt muốn "diện" các Chị wớ!

    Trả lờiXóa
  27. Đọc bao lần rồi đó Mập , cứ muốn chạy qua đọc lại miết ... Cảm ơn Mập lắm lắm nghen , em luôn làm chị ...giựt mình nhìn lại ....!!!

    Trả lờiXóa
  28. Bởi biết là Phật không ẩn, nên mỗi lần gặp nguy nan, ta thường niệm "Nam Mô" để cầu xin bình an. Có tin là có lành.
    Chị thì nghĩ đơn giản thế thôi.

    Trả lờiXóa
  29. Em cũng thường tự giựt mình Chị à... có điều, khi nhìn lại thì số "muộn rồi" nhiều hơn số "à há!", Hic!

    Trả lờiXóa
  30. Đơn giản là cảnh giới cao nhất để đủ điều kiện "Thấy Phật"...
    Chị còn muốn gì hơn?

    Trả lờiXóa
  31. 1/3 đầu là ngộ, 1/3 kế là "đốn" sinh "tâm tặc" , 1/3 cuối trở lại là chính chị người bạn hiến, đáng kính trọng, đáng mến với mọi người, và đối với tôi thì quá..... đáng yêu!

    Trả lờiXóa
  32. Còm trên là cảm, còm này là tào lao. điều đau khổ nhất là hiện nay ai cũng đã sắp thành phật ai cũng "Ta đẹp hơn" mọi người nói thì "tiếng ta hay hơn" nhưng mãi mãi không ai thành phật chỉ vì Phật thì " ta ẩn đi chỗ khác" còn ta thì cứ mặt tiền mà chường mặt ra!

    Trả lờiXóa
  33. Tôi cũng không có nhiều hiểu biết về Phật Pháp đâu Anh ạ... mà chỉ là do Bạn yêu cầu, buộc phải đọc cuốn này và entry này là từ một cái thư chép tay tôi bỏ kèm vào sách cho Bạn theo yêu cầu. Tôi chỉ vơ vào những Phật pháp ... có lợi cho mình, nên có một điều tôi thích đó là thuyết: Thõng tay vào chợ! đó là cảnh giới cao nhất, khi ngồi giữa chốn thị phi bậc nhất, vẫn ăn thịt uống rượu mà vẫn đồng cảm cùng chúng sinh, nhận ra họ là anh em và vì họ mà giáo hóa... ta đâu bao giờ thấy Phật " ẩn đi" ta chỉ thấy cái mặt tiền, vì vậy, những người cho tôi có hân hạnh " diện cái mặt tiền" như anh và bao bạn bè khác nữa, với tôi- là Phật. Cảm ơn Anh đã luôn trân trọng tôi...

    Trả lờiXóa
  34. Đi chùa thấy Phật
    và không đi chùa vẫn thấy Phật.
    Vậy ai tu "giỏi" hơn ai?

    Trả lờiXóa
  35. Người "thấy Phật" là tu đắc đạo Chị à...
    Trong tu hành chắc không có chuyện "giỏi hơn" mà là sớm muộn ngộ ra thôi, em nghĩ vậy đó Chị Ba!

    Trả lờiXóa
  36. Phật pháp luôn là cái gì đó cao siêu đối với tui. Tui thích đọc nhiều loại sách, nhưng sách về Phật pháp thì... không dám đọc, vì nghĩ, tâm trí mình chưa thanh tĩnh, có đọc chắc cũng không ngộ được, vì tâm mình bây giờ phải cứ quay theo dòng đời (chưa sanh "tâm tặc" là may rồi). Biết đâu, sau này khi có duyên "ngộ" được thì làm đệ tử Phật môn luôn thì sao hén?

    Trả lờiXóa
  37. Làm đệ tử Phật môn cũng năm bảy đường đệ tử. Bạn cứ vung dao hành tẩu giang hồ là thành đại đệ tử òi...
    Cuốn này tui có chở dìa cho Bạn mà phải hem?

    Trả lờiXóa
  38. Có, có cuốn này và nhiều cuốn khác, (Bạn chở zìa cho tui nhiều sách thiệt nghen) nhưng tui đọc hết mấy cuốn kia, chỉ có cuốn này là còn lõm bõm. Tui cũng hay đọc vào những ngày cúp điện, đến nỗi thèng heo con thấy tui đọc mê mải quá cũng tò mò lụm mấy cuốn sách ra đọc, xem có gì không mà mê thía. NHờ vậy mà nó cũng đọc được mớ sách kha khá. Lại còn nói mấy truyện trong cuốn Gió lẻ hay quá, nhưng có vài truyện con không hiểu.

    Trả lờiXóa
  39. Xời, nhiều đâu mà nhiều... hehe!
    Chỉ là tui luôn muốn "áp đặt" nên hễ coi cuốn nào hay là muốn mọi người cũng...thấy hay như mình... khà khà... mần gì cũng mún có băng đảng mừ!

    Trả lờiXóa
  40. Khà khà khà...
    băng đảng là ủ tờ nghe cưng!

    Trả lờiXóa