Thứ Tư, 14 tháng 9, 2011

Entry for 15 September, 2011 - Entry về thư tín...

Trong ngàn vạn những chia sẻ mà tôi nhận về từ Bạn Bè mình, có một dạng chia sẻ thật đặc biệt. Em là một giáo sư Hàn quốc học. Là một người giỏi lắm và xui lắm, khi va phải tôi trong …cõi blog ( em là người bạn thân của Minh Oslo, qua lần về chơi, Minh giới thiệu các bạn mình với nhau và tôi quen em từ đó). Em đang học lên tiến sĩ, và ở nơi xa, em đều đặn gởi cho tôi khi thì một khi thì hai lần/ tuần những cái mail Cửa Sổ Tâm Hồn mà em trích dịch từ Tiếng Hàn. Ngòai phần trích dịch, em cũng có những cảm nhận của riêng mình và tôi comment chia sẻ. Những Morning letter của em nhiều khi đến như một nụ cười ấm áp, nhiều khi đến như một bàn tay thân thiện đưa ra…những lúc ấy, tôi thấy mình là người quá chừng may mắn…

Chỉ một người  

Hôm nay, bổng dưng khi nâng cốc cà phê,

Ước ao có một người để mở lòng nói những điều giấu kín lâu nay

Có một người hiểu lòng nhau thì tốt  biết mấy.

Người sẽ bảo “đang ở cạnh em mà” khi nghe về những kí ức bơ vơ.

Người lau những giọt sương long lanh trên khoé mắt khi nghe ‘ly biệt’

Người cười vui hạnh phúc khi biết ‘hi vọng ngập tràn’

Cuộc sống dẫu có những khúc quanh hiểm trở làm mỏi gối chùn chân,

Người vẫn cho ta sự thanh bình trong giây phút ngồi uống trà bên nhau,

chia sẽ nỗi lo sợ của giấc mơ đêm ùa về bất chợt.

Chỉ một người hiểu được lòng ta…

HS- Trich dich tho* <마음을 알아주는 사람> cua Bae Eun Mi

 

Chẳng biết tự lúc nào, càphê với mùa thu lại là một sự kết hợp tuyệt với đến vậy. Lại càng tuyệt vời hơn khi mà trong hương vị đăng đắng của càphê, ta có được một người ngồi đối diện. Người hiểu lòng ta, dù có khi ngồi với nhau chẳng cần phải nói.

Mùa thu cũng thích hợp cho những lá thư, những lá thư viết tay lâu ngày cứ nghĩ mà chưa viết được, những lá thư mang ấm áp đến suốt mùa đông, và nhung nhớ mãi sắc lá vàng 

 

Mùa thu  ấy bây giờ trời đã trở lạnh nhiều. Ai đó bảo mùa vui ngắn lại. Đúng rồi, những giây phút đẹp thường qua đi rất mau.  Còn nhữn glúc bơ vơ, những khi lạnh lung thì cứ lê thê hoài không dứt. Mùa thu là một sự rực rỡ thắp cháy con tim mình với sắc lá mang hết nhựa sống trong mình rực đỏ. Mùa thu là ấm áp bàn tay khi bỏ tay mình vào túi áo kẻ kể bên. Thu chuyển tiếp sang đông, bởi vậy thu có ngắn xin cũng hãy trải lòng mình ra chân thành cảm nhận.


Chuc mot tuan moi tot lanh !

Comment của Mập:

Thực ra, cốc cà phê chỉ là “giọt nước tràn ly” cho nỗi nhớ hoặc nhẹ hơn cho sự ghi nhận một khuôn mặt, một dáng vẻ nào đó ta “khắc  cốt ghi tâm” trong lòng. Gương mặt đó đã ánh lên rạng rỡ (trong họ và cả trong ta) ở những lúc ta tìm kiếm đâu đó sự thật thà. Bàn tay đó đã làm ta ấm lên biết mấy ( khi tay nắm còn nhau) ở những lúc ta hoang mang và trơ trọi. Bờ vai đó, đã cho ta sự tin cậy và đỡ nâng trong những lúc ta tưởng chừng không còn biết tin vào điều gì tốt đẹp có thể có trong đời …Một đôi mắt cho ta soi mình thật sâu vào đó, để thấy hết mọi trần ai tan đi trong cái trong trẻo và tin yêu lạ kỳ …Vị đắng ly cà phê những lúc như thế, là để giúp ta nhớ về cái ngọt ngào ta may mắn có, bên một người vẫn đâu đó luẩn quẩn trong ta …

 

Scon, cà phê có thể kết hợp với nhiều mùa trong năm. Đơn giản nó không phải là một thứ nước giải trí hay cho ta sự “tăng lực” thông thường. Gắn bó với cà phê từ lúc còn rất bé, Mập gọi nó là một thứ nước bạn bè. Nó giúp ta giải đi những nỗi buồn, hãm bớt những bê tha, giúp ta tĩnh lặng lại và chia sẻ những đồng cảm về nhiều cái đẹp trên đời mà Mùa Thu là một …Gắn bó với cà phê, nhấm nháp chén đắng – khi trót quen – một hôm nào đó, Scon sẽ cảm nhận một điều vô cùng gần gũi từ chén cà phê bốc khói mình đang có trên tay, đó là : Những nơi cay đắng là nơi thật thà …

 

Mùa Thu không ngắn, vả lại ngắn hay dài không ở tiết mùa mà ở chính lòng mình. Suy cho cùng, mọi nóng, lạnh, mát, êm tiết mùa, ngoài cái cảm nhận thực tế, ta - ở nơi thành phố, nơi đất nước thuần chỉ có hai mùa mưa nắng này, vẫn có thể cảm nhận ra cái vòng quay thiên nhiên Xuân-Hạ-Thu-Đông bằng cảm xúc của mình …

Và từ những cảm xúc đó, có luôn cả một mùa thứ năm nữa với ta, mà Mập gọi là Mùa Hạnh Ngộ …

p/s: Nguồn ảnh Google

18 nhận xét:

  1. tui uống cafe mỗi ngày, nhưng chỉ là thói quen, không nghĩ nhiều về nó như MM ... nhưng nếu không có cafe chắc cũng nhớ lắm .. đúng là cafe đã là một người bạn gần gũi của những giây phút thư thả hay trăn trở giữa cuộc đời này ..

    Trả lờiXóa
  2. Em cũng ước có một người như thế, xoa đầu em mỗi lúc em mệt mỏi.

    Trả lờiXóa
  3. Sao dao nay Em het cam xuc roi Map oi! ;)

    Trả lờiXóa
  4. Em cũng uống cà phê mỗi ngày, uống như thói quen... nhưng do cái tính lãng đãng, nên một lúc nào rảnh rỗi, nhớ về thói quen thì nó bật ra suy nghĩ vậy thôi Anh...
    Thói quen là "một phần tất yếu" của cuộc sống mà,,,hihi!

    Trả lờiXóa
  5. Rồi sẽ có...
    "Không hẹn mà đến, không chờ mà đi..." Nhạc sỹ Trịnh Công Sơn nói vậy, thì "không tìm mà gặp" là chuyện ...nay mai thôi Sen xinh!

    Trả lờiXóa
  6. MẬp cũng có những khoảng thời gian như vậy... Em nên mừng... khi hết cảm xúc nghĩa là cuộc sống Em đang quân bình và em đang bận rộn công việc...
    Cứ từ từ mà sống, lúc nào đó, chạm tay vào đục-trong cảm xúc se ùa trở lại Em à....

    Trả lờiXóa
  7. Mỗi người bạn đều đem cho ta những ấm áp tình thân, dù mỗi người một nét riêng hen chị.

    Em thấy ít ai hay nghiền ngẫm và có nhiều ý tưởng gắn bó với cafe như chị. Bởi vậy, thích cafe dzí Mập lém :))

    Trả lờiXóa
  8. Comment không ngắn, vả lại ngắn hay dài không ở số lượng chữ mà ở chính lòng mình.

    Hehe

    Trả lờiXóa
  9. Hic, bởi vì cà phơ gắn với Mập bởi nhiều hình ảnh ...rất không cà phơ Thithao à...
    Hehe, Mập còn thích ...mì tàu với Thithao, ngoài cà phơ ra... he he!

    Trả lờiXóa
  10. Dạ chắc chị nghĩ đúng đó! Đi làm hàng ngày, quay cuồng với cuộc sống, có thêm vài mối quan hệ xã hội, thêm vài người bạn thân nên em đã bận rộn hơn với thế giới thật... Cũng có khi buồn, chỉ cố gắng làm sao cho bớt stress thay vì là viết sẻ chia như lúc trước.... Nhưng mà cũng sẽ viết lại, khi gặp cảm xúc nào mãnh liệt hơn.... ha ha.... Cám ơn Mập... Em đọc những còm của chị thấy rất có lý!

    Trả lờiXóa
  11. Vậy là có cảm xúc lại rồi, hihi!

    Trả lờiXóa
  12. Hehe, bài viết hay mà còm của chị còn hay hơn.

    Trả lờiXóa
  13. Mình nghĩ thế này, ngoài cái "duyên" gặp gỡ, thì vì MM còn dễ thương nên mới có bạn dễ thương như vậy, phải hông! :))

    Trả lờiXóa
  14. Chị cũng uống cafe mỗi ngày như một thói quen ...nhưng cafe có bạn bè lại là một thứ cafe khác . cái thứ cafe khác đó lại có nhiều hương vị khác nhau :Có khi nó mang những tiếng cười dòn tan làm vỡ đi nhiều ưu phiền, có khi nó là phút lắng lại bên những trần tình đau đáu ..Cafe có khi mang hình dáng bạn bè mà có khi nó chỉ mang bóng dáng ta ... cafe đâu chỉ là cafe

    Trả lờiXóa
  15. em thì không dám nghĩ vậy, em chỉ nghĩ mình may mắn có nhiều bạn tốt trong khi mình không được tốt như mong muốn...Chị à!

    Trả lờiXóa
  16. Vì cà phê chuyên chở cho ta nhiều dáng hình, nhiều khuôn mặt của đời sống hén Gió...

    Trả lờiXóa