Bạn luôn ở trong lòng tôi , rất sâu nặng...
Ta biết nhau –biết mà không thân – từ năm 12 tuổi khi cùng vào học Trưng Vương . Năm tháng bên nhau kéo chúng ta mỗi lúc mỗi biết thêm về nhau một chút , một chút thôi , rồi đứa nào chơi với nhóm bạn đứa ấy.Bạn nhu mì và hiền thuận không thể nào chịu nổi những trò nghịch ngợm quá mức hiếu động của tôi . Chỉ thỉnh thỏang mỉm cười , thỉnh thỏang xót xa khi tôi té ngã .Ta sẽ đi song song mãi như thế nếu không có một ngày …Tôi được tin Mẹ bạn mất ,một cơn đau tim cộng với nỗi lo sợ khôn nguôi vì ba bạn bị đưa ra Bắc học tập cải tạo đã cướp bà đi . Tôi cùng các bạn trong lớp đến chia buồn, và đôi mắt một mí sưng mọng của bạn đọng mãi trong tôi từ ngày ấy .Tôi biết thêm nhiều điều về bạn : biết vết sẹo rất sâu trên tay bạn là do đi tước khoai mì làm bột bán . Tôi biết bạn đã phải đi bật bông gòn từ năm lớp 7 phụ với gia đình …nhưng ngòai cái nắm tay thật chặt , một cái sờ nhè nhẹ xót xa trên chiếc khăn trắng mà bạn đang đội, tôi không biết làm gì hơn …Một đứa bé 14 tuổi có thể làm gì khi gánh nặng mà bạn nó mang trong lòng quá lớn? Trong một buổi sinh họat lớp, cô giáo dạy Sử mà tôi rất yêu phát hiện lớp có cây guitar. Cô yêu cầu lớp tặng cô một bài. Bên nam , Tr. đàn bài Romance rất “nghệ”, đám con gái tự ái, nhao nhao yêu cầu tôi lên hát. Trong cái không khí phấn khích tôi cả gan hát một bài nhạc bị cấm lúc ấy đó là bài Maman –nhạc Pháp. Tôi không học tiếng Pháp, chỉ nghe qua máy đĩa rồi thuộc lòng nên chắc tôi hát lời Pháp sai be bét, nhưng khi đến lời Việt, vô tình nhìn xuống, tôi thấy mắt bạn đỏ hoe. Bài nhạc bị ngắt ngang lúc đó, cô không chỉ cảm ơn Tr. nồng nhiệt mà còn ôm chặt lấy tôi. Và từ ngày ấy,bạn cứ lặng lẽ đi bên cạnh tôi, chỉ để thỉnh thỏang yêu cầu Maman đi Út …
Vào Cao Đẳng , ta lại học chung. Cái khối đông xa lạ mỗi chút mỗi đưa đẩy ta thân nhau hơn . Bạn phát hiện ra ở tôi một mối đồng cảm nào đó , cùng với 11 đứa khác ta gộp lại thành một Chục 13 thân thiết và náo động khắp khoa Hóa – Địa suốt 3 năm “học để làm thầy”. Những ngày cúp điện ở nhà bạn, những đêm lửa trại của Trường và những buổi picnic cùng với “Chục 13”, tình thân chúng ta theo năm tháng trải dài , nó càng lúc càng gắn bó khi tôi và bạn ra trường lại được phân công cùng về dạy ở Thủ Đức. Nhẩm tính mà giật mình, ta đã đi cùng nhau cho đến lúc bạn ra nước ngòai thì đã có 16 năm ta quen biết …gia đình bạn từ lâu đã coi tôi như người nhà và gia đình tôi cũng vậy . Bạn bè thì không hiểu vì sao hai cá tính trái ngược nhau như thế lại có thể thân nhau …Chỉ có chúng ta biết điều gì đã kéo ta gần lại , và nay thì cũng biết luôn điều gì đã đưa chúng ta thành xa lạ với nhau …
Bạn luôn ở trong lòng tôi , rất sâu nặng...
Nhưng cho dù bây giờ ở giữa chúng ta là một đại dương mênh mông, nó tạo ra một khỏang cách không chỉ về địa lý mà còn ở trong chính lòng ta, thì lúc nào, cứ vào tháng 12 mỗi năm, tôi đều luôn để lòng mình hướng về Bạn. Bởi trong lòng tôi, bạn cũng như con Phương và nhiều gương mặt bạn bè khác nữa, đều hiện diện trong tôi với những món nợ ân tình mà tôi biết chắc đời này kiếp này mình không trả nổi . Bạn là người bạn duy nhất , bằng chút kiến thức âm nhạc lõm bõm của mình, tôi đã làm tặng bạn một bài hát riêng cho ngày sinh nhật. Bạn cũng là người duy nhất sau ngày HQ mất, yêu cầu được tôi bỏ đi một số thói quen xấu . Và khi bạn đi xa, bạn đã để lại cho tôi một món quà rất lớn. Nó lớn đến nỗi tôi luôn nhói lòng khi nhìn thấy những gợi nhắc từ nó. Tôi dõi theo cuộc sống của bạn, cho đến hôm nay với rất nhiều lo lắng và tôi hiểu bạn cũng như thế với tôi. Những lo lắng mà ta biết chắc rằng mình không còn san sẻ với nhau được nữa . Nhưng dẫu vậy, tôi vẫn cứ cầu mong Bạn luôn có một cuộc sống an nhiên, bởi Bạn quá xứng đáng được điều đó…
Tôi muốn gọi khẽ tên Bạn một lần nữa, một năm nữa, một lòng tôi: Bê Bo ơi!
Chia sẻ nhé.Mình cũng có một người bạn một thời trung học và những san sẻ cho nhau thì bây giờ đã lấp đầy ký ức.Bạn ấy cũng thế, đã đi xa, rất xa...
Trả lờiXóaCó được một người Bạn như thế, ta đã nghĩ, đời không bạc đãi ta hén Thian...
Trả lờiXóaMập có nhiều hơn 2... nên đời này không dám đòi hỏi gì hơn... cảm ơn đã chia sẻ...
Một entry cảm xúc đầy cho bạn M hén ..
Trả lờiXóaNgẫm ra M có quá nhiều người bạn đáng nhớ ...Chúc mừng em , bạn nhỏ . Bởi ta có tấm lòng mở ra thì sẽ có bao tấm lòng tìm đến , phải không ?
Gió ơi! một lần MayN nói chơi Bạn là phải có phận... em giờ ngẫm lại mới ơn trời đã ban, chứ thiệt lòng mà nói, em không phải là người bạn tốt, càng không phải là người tốt... hic!
Trả lờiXóaNhất là em chưa đủ lòng tốt để nhận ra mình ...Luôn luôn nghĩ xấu về mình là có tội nghen !
Trả lờiXóaka rất ít bạn, nhưng khi đã là bạn thân thì không thể nào quên nhau...
Trả lờiXóaBài này dào dạt tình cảm quá đó Mập ơi, nếu người bạn của M đọc đựơc chắc sẽ ấm lòng dữ lắm.
Trả lờiXóaThấy phía trên nhắc em kìa, bạn bè có phận có duyên, nhiều khi hết duyên thì phận cũng ....
Cũng là từ chữ duyên Mập nhỉ?
Trả lờiXóa...nhiều khi hết duyên thì phận cũng ....còn (em nói tiếp cho tròn câu của chị Mây :)
Trả lờiXóaMập ơi, em thấy những anh chị bạn của Mập thật may mắn và hạnh phúc khi có được người bạn như Mập vì họ luôn an tâm bên cạnh mình lúc nào cũng có một người để chia sẻ, để đồng cảm với một tình cảm chân thành và tràn đầy.
Mập có gởi mail May à...
Trả lờiXóaMừng May quay lại nhà... Mập có PM nghen..
Dạ từ hai chữ "duyên nợ" Chị ạ!
Trả lờiXóaCả Mập cũng thiệt may Ngố à...
Trả lờiXóahôm nọ không vào đựơc nhà em, tưởng mình bị chặn, buồn mãi, hehe! nay hết buồn òi!
Đích thị đấy là tình yêu không có cánh. Thật tuyệt vời MM nhỉ.
Trả lờiXóaDạ. Em xin lỗi Mập, em đóng blog mà không báo với mấy chị.
Trả lờiXóaHì em mới đọc PM roài, em bận quá nên lặn hơi sâu :D
Trả lờiXóaBông cũng có một người bạn thân đã đi rất xa nên thông cảm vơi Mập
Trả lờiXóaCũng xin chúc người bạn của chị thêm tuổi mới có nhiều niềm vui mới.
Trả lờiXóaNghe chị kể về những người bạn là thấy chị luôn trân trọng những kỷ niệm với riêng mỗi người
Trả lờiXóaCó những người bạn như vậy là thấy mình giàu có MM hén.
Trả lờiXóaCảm ơn Bống... Bạn thân, đó là người yêu ta mà không bao giờ đòi đám cưới hén!
Trả lờiXóaCảm ơn Lão Gà. Vì sĩ diện với hai chữ "nước ngòai", nên khi đời sống của Bạn ấy loay hoay, Bạn ấy bèn từ chối tình thân...
Trả lờiXóaMình có cái dở là hay làm bộ khuyên nhủ, nên khi Bạn mình thấy mình khuyên đúng mà họ thì đi lạc, lạ họ ...xù mình luôn... hic!
Bởi vì Bạn là một điều gì đó rất nặng trong lòng người khó kiếm Bạn như Mâp, Thithao à...
Trả lờiXóaEm không giàu, nhưng đại gia phải ngả nón trước em, hehe!
Trả lờiXóaVậy cứ tiếp tục... dở đi chị, vì có những việc, người ngoài cuộc thấy rõ hơn người ở trong.
Trả lờiXóa:)
Hhehe, khuyên hòai cũng nhột, y như mình nói chính ...tật xấu của mình vậy...
Trả lờiXóaNhư khuyên Chị HLH bỏ thuốc, Chỉ quát ầm: địa 2 bỏ gụ đựơc hem? hehe!
Mừng em có một người bạn và những người bạn trong cuộc đời "ô trọc" này!
Trả lờiXóaEm gặp được ai trong đời và họ chịu dừng chân với em một lần, em đều cảm tạ Trời Chị à...
Trả lờiXóa