Thứ Năm, 24 tháng 11, 2011

Entry for 24 November, 2011- Entry khi lòng đang rối...

Này hiên cúc!

Tinh mơ sáng nay, theo tiếng chuông báo thức tôi dậy. Không muốn nằm nướng rồi sợ lại ngủ quên như mọi lần, tôi lồm cồm bò dậy. Ngoài kia, trời vẫn còn đêm. Lụi cụi đi lên sân thượng nhìn quanh quất đường phố bên dưới vắng tênh, chợt lòng thấy bùi ngùi. Đâu đó, một tiếng xe của người kẻ chợ vội vã vút qua. Đâu đó, tiếng ho khan của thằng bạn xe ôm nối khố dưới đường rời rạc. Đâu đó, tôi nhận ra mình cũng đang là một lặng lẽ của ai đó vào thời khắc này, và chợt dưng, nhớ về hiên cúc nhà Chị, khi thoảng một cơn gió lạnh sớm thốc qua…

Này hiên cúc!

Cái hiên cúc nhà Chị nhô ra trong một lưng chừng đồi, nhìn xuống dưới thung, cây cỏ chen mọc um tùm. Chúng tôi đến và nháo nhào làm rộn nó bằng cái nhìn thị dân đồng bằng bàng hoàng trong một tinh mơ sương phố núi. Mặt trăng 16 ngày ấy vẫn còn rất đẹp, từ từ ẩn đi khi bình minh kéo đến, như một người quảy gói nhàn du quay về nhà sau một hành trình. Tôi gặp trăng 16 trong ngày bắt đầu rong ruổi mà đã vội nghĩ đến lúc quay về. Nghĩ về trăng khi nhìn nó, chợt nhìn ra cái sân nhà lát gạch tàu đỏ như cái sân cũ nhà mình hồi đó, thấy mình giống như một người vừa gặp lại thân quen. Tôi vừa rửa ra một bộ hình cái hiên cúc nhà Chị, những hàng hoa leo một cách nhởn nhơ, tưởng như vô tình mà đầy ý nghĩ. Chút lạnh lùng sắt thép đó, chút đen đúa màu sơn đó, nếu như không có những tươi tắn cúc kia, thì sẽ buồn biết mấy… nhìn bộ ảnh, nghe những hỏi han lo lắng của Chị, lòng chợt nhẹ đi… tôi vốn dở!

Này hiên cúc!

Vẫn biết cuộc sống mà mình đang đi cùng luôn có những điều bất khả thể để tự an lòng. Nhưng không hiểu sao, kẻ sớm bạc đầu là tôi vẫn cứ thấy lao đao khi chạm tay vào những tấn trò đang ngày một nhiều lên trong cuộc sống đó. Không chỉ trong cuộc sống, mà nó lại ngày càng nhiều lên trong học đường, nơi với tôi, dù biết bao sóng gió, vẫn là khoảng không gian lương thiện vạn lần so với bên ngoài. Sang nhà Chị Gió một cách lặng lẽ, nghe Chị chiêm nghiệm về từ “mistake”, mà thấy mọi đa đoan, sinh sự của mình mấy ngày qua thật …dở hơi. Rồi Chị thả một PM rủ rê buông bỏ cho việc trở về bên hiên cúc. Cái cảnh nơi hiên cúc thanh bình, Chị làm vườn, em cà phê ngồi gõ lóc cóc những …chuyện đời lảm nhảm thiệt quá mê. Mê, nhưng vẫn đủ tỉnh để biết mình chưa thể đạt đến cái đạo “quay về”. Thôi thì, đành như Lỗ Trí Thâm sư phụ, lại rượu thịt mà ngồi giữa chợ bàn về những giấc mơ mông muội cho lý tưởng hôm nay…Hiên cúc, xin dành đó cho lời hẹn hò hạnh ngộ, vì biết, ngoài miền Tây, giờ tôi có thêm một chốn nơi miền Đông để thỉnh thoảng được nhào về…

Đông Tây có đủ, đời đãi tôi như vậy là đã quá chừng, tôi còn cứ loay hoay chi nữa?

Hiên Cúc à, Hiên Cúc ơi!

 


40 nhận xét:

  1. M trút được những đa đoan ra bên ngoài để bắt gặp một hiên cúc lập lòe hoa vàng là mừng rồi . Cuộc đời chẳng khi nào luôn thuận thảo với chúng ta nhưng không phải nó luôn có những phản trắc bạc tình M nhỉ ?
    Bằng chứng là ngay một hiên cúc vàng cũng đã lung linh ấm áp lời mời gọi .
    Bình yên bạn nhỏ ơi !

    Trả lờiXóa
  2. Có trùng hợp lắm không, trong cái sự sân si sáng nay, kỷ niệm Dã quỳ cũng làm cho Chụt bình tâm lại.

    Trả lờiXóa
  3. Trút thì có lẽ chưa trút hết được Gió ơi! Nhưng em nghĩ mình không thể làm mình căng thẳng hơn, công việc đã bắt đầu dầy trở lại, mà cứ sân si tự lòng thế này là quá mệt...
    Chị Giaminh rủ em về lại Hiên Cúc... phải dời hẹn mà lòng quá tiếc... hic!

    Trả lờiXóa
  4. Ngộ hén Chụt! tiếc là sáng đó vội về nên hông kịp lên Chùa để...diện Phật... nếu có chắc bình tâm hơn...
    Ôm nhau cái coai!

    Trả lờiXóa
  5. Khi trò mèo được diễn ra ngay trong "không gian lương thiện vạn lần" so với cuộc đời đen bạc thì niềm đau có lẽ sâu hơn. May mà còn một hiên cúc vỗ về!

    Trả lờiXóa
  6. Nghe than thở nỗi lòng, vẫn biết thế gian là gian thế.. những tưởng chỉ có gian thương là thương gian, nhưng .. sư phạm vẫn phạm phải sư cụ chứ M nhỉ!
    Thế gian vẫn thế mà M ơi! cứ tự làm cho không gian mình sống cho nó hiu hiu mưa nắng ngày đêm như thế với những bông hoa cỏ như đom đóm lập lòe .. thì đời người tới một lúc nào đó, ngoảnh lại nhìn chỉ còn thấy.. là những chập trùng xa xa..

    Trả lờiXóa
  7. May thật đó UV! Hic! Chớ không chắc... nói như Lão Gà: nổ tung òi!

    Trả lờiXóa
  8. Em hay ngoảnh lại và thương mình, thương Người, thương những nơi chốn đã qua mà không sao níu lại một bước chân Chị à, đời còn đa đoan nhiều chuyện quá!

    Trả lờiXóa
  9. Nhìn dáng ngồi đàn thật "bùn" hiu hiu.. !

    Trả lờiXóa
  10. Em thì nhìn dáng... tóc, thấy ngậm ngùi...!

    Trả lờiXóa
  11. Và cũng Bạn Mập, nó cũng quở thế!

    Trả lờiXóa
  12. Giá như đời hết đa đoan,
    Thì em Mập có bớt lời thở than?

    Thôi, hãy đợi đến khi:

    Vất hết mọi thứ làng nhàng
    Em về hiên cúc ôm đàn mà vui.

    Trả lờiXóa
  13. Có một làn gió mát bên hiên cúc cho em đỡ mỏi mệt rồi phải ko? Thật cảm động khi biết dư âm của hội dã quì vẫn còn có thể đem lại được phần nào sự yên bình cho M và Chụt.

    Trả lờiXóa
  14. Ở nhà vẫn sợ nhất lúc em cầm đàn.. Vì đó là lúc lòng em rất không yên Chị à!

    Trả lờiXóa
  15. Em nhìn hình ảnh các Chị hôm nay, để thấy cái vô vi muốn đạt được nơi các Chị không biết đến bao giờ mới tới phần mình...

    Trả lờiXóa
  16. Chị tin chắc rằng ai cũng đến được, có được, nếu thật lòng mong muốn ... Cố lên em nhé.

    Trả lờiXóa
  17. Dạ, xin hứa giống như Bộ trưởng em vừa "hứa" sáng qua! hehe!

    Trả lờiXóa
  18. Chị vốn hay đặt nhiều niềm tin vào lời hứa của những người giống như M vậy.

    Trả lờiXóa
  19. Chị ơi! Em nhớ có lời một bài hát, em không nhớ tựa, như vầy: " ...đừng, đừng tin em, xin đừng, đừng tin em. Đời em đó, anh xem có gì vui.." Hic! Nhưng em sẽ ráng... vì phụ lòng tin của ai đó lỡ đặt vào mình, em rất sợ... hic!

    Trả lờiXóa
  20. Ngồi đàn mà mặt buồn rứa? Đàn tặng bài" Một mai... qua cơn mê" đi.

    Trả lờiXóa
  21. Sao mà nhiều người lỏn mọn wa zị ta. Hình như lâu rồi tui wên mất lỏn mọn nghĩa là gì. Hic hic!

    Trả lờiXóa
  22. nhận ra người khác lỏn mọn, tức là mình vẫn còn lỏn mọn. Quên chẳng qua là một lối nói duyên thôi, hehe!

    Trả lờiXóa
  23. Đi xóm muộn, ghé nhà em thấy bóng dáng nhà mình với cái tên dễ thương: hiên cúc. Đọc xong cái entry này như có ai vừa đấm khẻ vào ngực mình một cái. MM à, các bạn hội dã quỳ à, có một hiên cúc đây rồi, không phải là xuất sắc lắm nhưng hồi nào thấy đời sân si quá, buông hết vài ngày chạy lên đó mà làm bất cứ cái gì để cho nhẹ lòng.
    Đi quá thêm một chút nữa ngoài cái hiên cúc lên đồi thấy Phật chắc lòng còn nhẹ hơn nữa.

    Trả lờiXóa
  24. Cô Mập ơi, con cũng thích "hiên cúc" mà Cô Mập thích lắm. Trên dòng đời tất bật bỗng dưng lại thấy yên bình khi nghĩ về một nơi thanh bình mà thấy lòng nhẹ nhàng đi; Cái nhíu mày cũng giãn ra.
    Cuối tuần thư giãn nha Cô. Con ôm Cô một cái.

    Trả lờiXóa
  25. Rất xuất sắc rồi Chị à... 3 ngày em ở trên nhà chị, thiệt tình chỉ xanh mặt chút xíu khi xuống dốc, chớ còn thì với em đó là chốn nhất định phải quay về và dừng chân, như Chị nói, buông bỏ sân si, để diện Phật tự tâm...

    Trả lờiXóa
  26. Câu còm này tuyệt hay Con gái à, cảm ơn Con...

    Trả lờiXóa
  27. Em cũng đang chán đây, nhưng chả có được cái hiên cúc như chị.

    Trả lờiXóa
  28. Em cũng thế, tự an được rồi Chị, cảm ơn Chị...

    Trả lờiXóa
  29. Ôi, cái sự đời rối rắm làm Mập ưu tư mất rồi. Quẳng gánh lo đi mà vui sống, heng "kưng"!

    Trả lờiXóa


  30. Nhưng mà, đến Đà Lạt xinh đẹp không cho ta một nhánh Dã Quỳ. Ta yêu Dã Quỳ. Ghét ghê!!

    Trả lờiXóa
  31. Quên nữa, ưu tư mà cũng "lõn mọn" quá! Người gì...sến chảy nước. Đừng để mất đi cái sến này nha "trẻ con lâu năm"!!

    Trả lờiXóa
  32. Sau hôm đi Đà Lạt về này, Mập đã có một buổi gầm lên giữa Trường, mọi người xanh mặt hết, hehe!

    Trả lờiXóa
  33. Có, Có. Hãy đợi đấy, hehe! Làm sao quên BẠn cưng được chớ!

    Trả lờiXóa
  34. Bảo đảm sẽ giữ, yên tâm, cảm ơn những chia sẻ quý báu của Tibet!

    Trả lờiXóa
  35. Hôm nay, nhờ dạo chơi nhà em hơi lâu nên mới có dịp nhớ về "hiên cúc", nơi chúng mình đã đến và dừng chân để rồi sau đó, hiên cúc được nhắc nhớ.
    Trò mèo lúc nào và ở đâu mà chẳng có hả em? Chị nói là "lấm lem bụi trần" đó mà, tất cả rồi cũng sẽ bị hoặc được gột rửa thôi mà! Cứ vậy, ta tiếp tục leo dốc đời, em nhé!

    Trả lờiXóa
  36. Em cũng biết vậy, mà dở ghê Chị... sao vẫn có những lúc không bình tĩnh được...

    Trả lờiXóa