Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2011

Entry for 17 October, 2011- Bản tự kiểm...

Lấy rượu tiêu sầu, sầu càng sầu…

Tôi nhiều khi thấy mình bê tha…

Trong cuộc sống thường ngày, tôi chỉ gắn bó với cà phê. Tôi không có thói quen uống rượu- mà như Bạn Bè vẫn tưởng- uống như hũ chìm. Bởi tôi biết mình là đứa ham nói. Uống rượu vào lúc “tới chỉ” là sẽ như một con câm và nhiều khi như một đứa hâm, khi cứ nhìn hết người này đến người khác và …cười. Điều này rút ra từ một kinh nghiệm đau thương từ năm nẳm, khi tôi đi đám tang Bạn mình dưới quê. Thức đêm, nên mọi người bày ra một chiếu rượu, và tôi, dĩ nhiên không thiếu mặt. Tôi buồn nên uống hoài mà hổng thấy xi-nhê, cho đến sáng hôm sau nghe Bạn quở: Thằng Ch. mất, M. vui lắm sao mà cười hoài! Dạo này tôi biết cái bao tử của mình đã chuẩn bị đi nấu phá láu, nên từ chối khá nhiều “mối rượu” quen biết xa gần. Khốn, có những mối không từ chối được và tối thứ bảy vừa rồi là một trong những “không từ chối được” đó. Tôi đi uống lúc hơn 10 giờ đêm, đến khoảng 4 giờ thì về nhà, tỉnh như sáo. Đến 9 giờ thì Tía Bờm chở đi nhà sách. Đang đứng ở quầy tính tiền, tôi nghe đau râm ran vùng thượng vị, lúc lết lên đến cái xe, thì cơn đau đã quặn từng hồi… về đến nhà là thôi không biết gì nữa cho đến xế chiều…

          Mở mắt ra tôi đã thấy cả nhà tề tựu, từ Lu Su Bờm đến Bố mẹ, tía má Su Bờm và các chị. Tôi thều thào: Con chưa chết, đừng chôn con! Hehe, Lu Su Bờm lăn lộn cười, Bố mẹ thở dài dắt nhau đi chỗ khác, Chị ấn bụng khám và phán: Nó còn giỡn được, khoan chôn nó! Tôi nằm ngán ngẩm với chén cháo nếp ( Sao cứ đau bệnh là ăn cháo nhỉ?), nhớ bữa rượu tối qua. Bạn vừa hoàn thành thủ tục ly hôn. Mếu máo nói: “nó” bỏ của chạy lấy người Mập à! Tôi nhớ mình đã ôm Bạn an ủi, kể nhiều chuyện tếu lâm, và cứ thế, cái tủ rượu toàn mấy chai nho nhỏ,  lúc đầu được đóng ra mở vào, đến lúc tôi về thì nó mở tét bét và toàn chai không. Tôi đòi thử và Bạn đã chiều… kết quả chắc giờ Bàu Đá, Hồng Đào, rượu Sim, rượu chuối hột cả Remy, Henessy và gì gì nữa đang đánh nhau trong bụng tôi… Tôi không hình dung hôm nào đó, học trò gặp tôi lè nhè, ôm đàn ngồi bệt ngoài đường với nhóm bạn xe ôm, hát ông ổng… Hic, hình ảnh đó chắc sẽ đi vào lịch sử loài “mất dạy”, và tôi đã dám mạnh miệng nói với Mẹ: Con nghỉ dạy liền! Tôi biết mình không biết thương thân, càng thấy mình hình như có điều gì đó không phải… nhưng để ngừng cái không phải đó lại, thì lại thấy mình không phải gấp đôi với Bạn mình. Tôi nhớ tôi gọi điện cho Bạn, chị người làm báo: Cô H. chưa dậy Cô Mập ơi! Hehe! Tự an ủi, “con nhỏ đó” nó bê tha hơn mình…

Nhưng đôi khi đời sầu quá…

Chắc khi tỉnh rượu, kiểm lại “kho hàng” của mình có chút hãi hùng, nên tối qua Bạn băm bổ xuống nhà tôi. Thấy nhà vắng tanh bên dưới là đoán ngay “sự chẳng lành”, nên nhoáng nhoàng chạy lên lầu. Mẹ không biết tôi đi uống ở đâu, nên càm ràm suốt với nó. Lúc chỉ còn hai đứa, nó ứa nước mắt nói: Thôi lần sau đừng “sầu chung” nữa, coi bộ bao tử Mập dạo này rệu rồi… Tôi cố cười an ủi: Chia đôi mà còn rệu như vầy, để mình bồ thì chắc “sầu riêng” sẽ thê thảm hơn… nhìn mắt Bạn sưng húp, mọng đỏ, tôi không biết an ủi sao cho phải khi không có…chất đưa cay. Chỉ biết nói với Bạn rằng: Ly dị không phải là tận thế. May không có con, chứ có một đứa nhỏ là tội lắm! sống chung làm gì mà năm ngày, ba trận với nhau thì còn chết lẹ! Nghe Bạn kể lể một hồi về “tội thêm” của “thằng nhỏ” kia mà cứ phải ráng nén cười. Lại an ủi tiếp: Ừ, “nó” tệ vậy, bỏ là đúng rồi. Coi như Bạn chơi hụi, tới lúc hốt hụi chót thì em khác nhảy ra gánh… còn muốn gì… Vừa “kể tội” ex-husband xong, nghe khuyên vậy là đã trợn trừng: Hông, mình nửa đời đóng hụi mún chết, bi giờ để con khác hưởng hụi chót hả? Hehe, đúng là đồ đàn bà… bỏ thì thương mà vương thì tội, cái lòng sở hữu quá lớn chắc là nguyên nhân của mọi bi kịch. Cho nên e là, có sắm thêm một tủ rượu nữa để “sầu chung” chắc cũng không vơi được. Nghe nói vậy, Bạn thút thít:  còn được an ủi Mập à! Cái chỗ rượu mình uống hôm qua là của “nó”, “nó”chưa kịp dọn… Cha mẹ ơi, con muốn chết luôn cho rồi, khi nó vừa mếu, vừa lôi trong giỏ ra 4 chai “nho nhỏ” biểu là cho Mập để …”thằng kia tiếc chơi”…

Đúng là … Bạn hiền mà thiệt là vợ ác…hehe!

 

P/s: Hình chỉ mang tính minh wạ! kho này giờ đã vơi đi nhiều òi!

21 nhận xét:

  1. viết bảng kiểm điểm đem lên báo tường đêêêêê...

    Trả lờiXóa
  2. Nay đã khỏe hơn chưa chị...Nhớ giữ gìn sức khỏe nhen!

    Trả lờiXóa
  3. Mập nội soi lần nèo chưa te? Mom của Chụt đóa, hum nọ nội soi dìa xong cứ đem chuyện đó ra kể để khè mấy ông anh bợm nhậu, mừ xem roa hẽm em nèo sợ. Chắc chưa thấy wan tài chưa đỗ lệ mừ. Mập đừng có tu chai nữa nghen, còn có tháng nửa thoai đó.

    Trả lờiXóa
  4. Viêt tự kiểm rồi có khắc phục được hông M. Cố lên nhá, ghiền cà phê thôi... chị sẽ biểu nhỏ LY đừng cho rượu M nữa. Mỗi khi nghe tin có bạn đau bịnh là trong bụng chị cũng đánh lô tô, bởi chị vốn rất sợ... Ôm M một cái như dạo nào nè...

    Trả lờiXóa
  5. Hehe, còn rêm, nhưng vẫn đi mần được Nhỏ à, cảm ơn Em!

    Trả lờiXóa
  6. Sao chưa... cho nên mới chừa...nội soi, hí hí!

    Trả lờiXóa
  7. Hehe, đừng lo Chị...
    Nghe cái ôm của Chị ấm áp quá...

    Trả lờiXóa
  8. tui đang si nghĩ, mềnh nên giấu nhẹm rượu đi, hay cứ để đó, cho ai đó ghét mềnh uống quay mòng mòng chơi đây nhỉ ... hehe ...

    Trả lờiXóa
  9. Đang nhớ tới câu thề " Từ nay không uống ...ít ly nữa " của "bè lũ ác ma" bạn mình mà ...thương Mập quá :)). Cô bạn Mập thiệt hạnh phúc khi có bạn Mập chia sầu nhưng từ nay Mập nhớ dặn dò bao tử Mập" phải ngoan' , thấy hổng ổn là can liền đó nghen ...Tới chỉ hoài là ....hết "soi" luôn à !!!

    Trả lờiXóa
  10. M thật là một bạn tốt. Nhưng phải quí sức khỏe của mình M ơi. Đừng chia sầu bằng uống rượu đc ko?. Có thể là ăn bánh ăn chè gì đi M ơi, ko thì tội cho bao tử của M.

    Trả lờiXóa
  11. Hehe, Anh có kho rượu gởi nhà em nào à Trai đẹp?

    Trả lờiXóa
  12. Hí hí, lúc "vào cầu" rồi thì "tự dận" làm sao... hehe!

    Trả lờiXóa
  13. Dạ, hồi đầu là định ăn với nó tô mì gói, vì em nấu mì gói nó hay ...khen ngon... nhưng rồi ăn mì gói không nó...khó nuốt, nên nhấp nhấp một chút đưa cay, thế rồi... mềm môi lúc nào không hay Chị à... mà rượu nào em cũng phái nên...hehe!

    Trả lờiXóa
  14. Hư thiệt, giống anh Năm quá!
    Nhưng anhnăm hông bị gụ nó hành hạ bao tử như em, tại dzì bao tử anh Năm tiu lâu oỳ :(

    Trả lờiXóa
  15. Hehe, Anh Năm làm sao mà tiu cái bao tử được, cày cuốc còn khỏe thế kia...

    Trả lờiXóa
  16. Hic, nghe kể mà sợ wé chị ui.. bao tử hay đình công như thế thì phải nhượng bộ, nuông chìu ẻm chút chớ.

    Trả lờiXóa
  17. Có nhìu em, nuông chìu một chút là hư ngay, hehe!

    Trả lờiXóa
  18. Hmm... Tiếc chi một... cú hụi chót mà uống hết kho rượu cho khổ. Tui như hai bạn sẽ đem hết kho rượu của "nó" đi... bán, hai đứa dắt nhau đi shopping, kiếm cái áo nào đẹp đẹp mà... mỏng mỏng mua về mặc, để nó về dọn kho rượu thấy bị dọn sách vừa tiếc rượu vừa... tiếc người!

    Trả lờiXóa
  19. Hehe, kế này hay quá CHị, tiếc là muộn mất rồi... cảm ơn Chị!

    Trả lờiXóa