Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2012

Entry For 30 June, 2012- Một ngày với Tịnh An Viên

Tịnh An Viên… với Tôi và Bằng hữu…

          Chị nhiệt tình giới thiệu về ngôi vườn yên tĩnh của gia đình mình và mời bằng những nhắn gởi rất thân tình: Em nghỉ một ngày đi Mập… cùng các Chị về Tịnh An Viên chơi… sẽ nhẹ nhàng thân tâm trở lại… tôi đã hẹn và đã hứa một cách …liều mạng rằng sẽ …đi và nấu một nồi bánh canh mang thương hiệu “Mập M” đãi các Chị. Cuộc hẹn đầu tháng 6 không thành vì giờ chót, tôi phải đi làm hội đồng thi. Cuộc hẹn vì tôi mà tan rã, làm tôi cứ mang mãi cái áy náy trong lòng. Song, các Chị lớn – những người Bạn lớn – các Chị đã “đạt đạo cảnh giới” buông bỏ, nên không chấp nê những vụn vặt đời thường. Và vì tôi, một cuộc hẹn khác lại được gầy dựng, cho một ngày Tháng Sáu sắp qua. Nhưng cũng vì tôi, nhiều gương mặt Bằng Hữu “lẽ ra phải có” đã không đến được… và tôi trong cái an nhiên thư thái của một ngày được nhỏ bé lại trong các bóng cây lớn râm mát, vẫn ray rứt về những đốm nắng ấm áp đâu đó không về…Ai đó hỏi: Tháng Sáu nhiều bâng khuâng hén Bạn? Tôi : ừ, vì có lẽ, đó là cái tháng đặc biệt nhất trong năm. Nó báo hiệu nửa năm đã trôi qua và nửa năm nữa sắp đến và sẽ hết… một năm nữa cho vòng quay “nhân sinh tự cổ”, sao mà không lắm bâng khuâng…

 

 Ta về An Tịnh, lòng lắng lại…

          Con đường về Tịnh An Viên dài đúng bằng con đường 28 năm trước tôi ra trường đi nhận nhiệm sở. 17km ngày ấy đi về ngày hai lượt sao nó gần, dù đi bằng xe đạp. Nay mỗi khi có dịp quay lại, dù vi vu honda vẫn thấy nó xa diệu vợi. Tôi đã già cùng thời gian, hay lòng tôi kéo dài ra khỏang cách gấp 10 lần, chẳng biết… nhưng cứ mỗi khúc cua, mỗi ngã tư xanh đỏ, mỗi một địa điểm làm dấu mốc trên con đường về Tịnh An Viên sáng hôm qua, tôi lại thấy nảy bật trong lòng mình một câu nói như điệp khúc: Chỗ này là… chỗ kia là…lại thấy muốn ngồi lại bên đường, nơi quán cà phê nào đó mà nhìn ngó lâu hơn. Gương mặt cũ bạn bè… ai lớn lên vạm vỡ, ai cuộc đời mờ dấu ngựa xe…(*) câu thơ cũ tự dưng ùa đến… tôi biết, một ngày Tịnh An Viên hôm nay khó thể làm An Tịnh lòng mình…

 

          Cánh cổng khu nhà mở ra và tôi chóang váng. Cả một ngày xưa của Ông Bà tôi, của Bố Mẹ tôi hiện ra chóang ngợp. Cây cầu đá cong cong, cánh cổng nhà đôi chỗ đổ nát vì rễ cây đâm, chiếc giếng đá ong cho nước ngọt lành, mát rượi trưa hè. Bậc tam cấp rửa chân bên ao bông súng… trời ơi… nếu tôi không còn tự vướng bận những ràng buộc tự thân, có lẽ, sẽ xin Chị về đây làm… hộ pháp. Tôi hình dung mình thong dong ngày tháng, tha thẩn nơi hành lang này, tam cấp nọ. Tha thẩn bên mái hiên lúc Tây, lúc Đông tùy theo con nắng, với những

cánh võng đung đưa mà viết chuyện “nhân tình”… hic! Tôi thấy mình bèo bọt và mệt mỏi với con đường còn phía trước… đường thì ngắn rồi, nhưng phát hiện ra mơ ước của mình thì còn dài quá. Những bức màn sáo Tịnh An Viên cho tôi lời nhắn: An nhiên là ở nơi tôi. An thân chưa được, còn đòi tịnh tâm… Và tôi phải cảm ơn, lời cảm ơn lớn lắm, nhiều lắm gởi đến Chị và các Bằng hữu lớn, gởi đến Tịnh An Viên đã cho tôi một ngày thư thái mà tôi ngỡ mình khó có. Tôi gội sạch những xúc cảm đè nặng lòng mình bằng câu chuyện, nụ cười, chia sẻ nhận về…Tôi được nhớ về tất cả mà thôi không nặng nề nữa. Tôi được nói và đựơc lắng nghe… tôi được nâng lên và đặt xuống bằng những ân cần dành cho nhau. Bàn ăn dường như quá rộng vì quá nhiều gương mặt thiếu, nhưng hình như, những câu chuyện luôn có hai chữ “giá mà”, đã kéo gần mọi người lại với nhau hơn. Những người đang hiện diện và cả những người không có mặt…

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Ta về… những bụi bặm hải trình đè nặng

Tịnh An Viên đón ta bằng những bước ngày xưa

Hiên gió, gác trưa, cây cầu đá cong cong hình giải yếm

Nhấc khỏi vai ta biết mấy những nhọc nhằn

Ta về… ngổn ngang rối những chuyện đời đang trải

Tịnh An Viên đón ta bằng những nụ cười

Chiếc võng thấp, bộ kỷ trà, những cây đàn năm trước

Gỡ khỏi lòng ta những tiếc nuối thở dài

Một ngày tịnh an, chắc chưa dài như ta muốn

Song đã nhẹ lòng, cho sắp tới… những đăng trình…

 


30 nhận xét:

  1. Khi ra về chị có nói với M rằng : "Cứ như ta chưa đi hết Tịnh An Viên .." và M gật gù bảo cũng nghĩ y như chị _ Chúng ta đã cảm giác thế dù hết một ngày đã quanh quẩn nhiều ngóc ngách của TAV MM nhỉ ?

    Chị cứ đồ rằng chị phải có một buổi chiều bên ngách cửa ngôi nhà 3 gian nhìn cái thứ tàn phai đang lặn dần vào đêm mới đúng là ta gặp đúng Tịnh An ...và M thử tưởng tượng một đêm trăng ở TAV đi ..chưa gì đã thấy mình còn có một nửa..một nửa kia chờ một lời hẹn trở lại ...

    Cám ơn chị GM, cám ơn MM , cám ơn Batfromhell và Chụt , cám ơn cả những con người lặng lẽ ra vào ở TAV bởi ta có một ngày dù không Tịnh nhưng rất An M hén ..

    Trả lờiXóa
  2. Gió ơi! Chị em ta đúng là "duyên phận gặp nhau". Chiều qua về, sau khi lo lắng mọi việc xong, em cứ tưởng mình cứ phải lăn quay ra ngủ, mà không được. Bạn Em gọi về và vì trong nhà ồn quá, em chạy ra hiên. Nhìn màn mưa ngầu đục, em tiếc ngẩn ngơ sao đêm nay mình không ở lại với Chị Gia Minh... em tưởng tượng đứng ở "Lấu Tây" nhìn sang "Phố Cổ" trong màn mưa gợi nhắc những hòai niệm quá khứ, trời ơi...
    Gió nhắc đến một đêm trăng ở Tịnh An Viên... làm buổi trưa chuẩn bị mưa của em bỗng trở nên vàng rực... ta lại hẹn hò nữa hén Gió... Và có được phép mơ mộng cho một hẹn hò vậy không Các Chị ơi!

    Trả lờiXóa
  3. Hôm qua có một lúc nào đó chị đã nghĩ là ở lại với chị GM nhưng phải về vì sợ mẹ lo lắng ..
    Chị cũng mê một đêm giăng ở TAV quá

    Trả lờiXóa
  4. Hôm qua vì mãi điệu, Chụt như bị lạc vào mê cung ở TAV , nên Chụt đã chọn cách lướt qua mọi thứ nơi đó thật nhanh để mà nếu có dịp quay về, TAV sẽ là một nơi "quen mà lạ"

    Trả lờiXóa
  5. Ai cũng lướt qua mà Chụt cưng... và tiếc ngẩn ngơ... Một ngày là chưa đủ hén... Nên cho em cho em ...10 ngày thôi... hihi!

    Trả lờiXóa
  6. Bài viết thật êm đềm và lắng đọng; hình ảnh dường như đã được lựa chọn từng góc cạnh để diễn đạt nhiều nỗi .... u hoài, cho dẫu nỗi lòng ai cũng muốn thanh tịnh!
    (Nhìn thấy nền gạch tàu màu đỏ và mấy cây trụ nhà đen bóng, lại nhớ đến ngôi nhà xưa của ngoại ở Giồng Trôm! hichic!!! Những nỗi nhớ nhung phiền muộn nên chắc không "tịnh" nỗi chị MT. ơi!)
    Lâu lâu ghé thăm chị, đọc mấy cái entry mà cứ ngẩn ngơ!!! hhh!!!
    Tịnh An Viên có phải ở vùng Thủ Đức không chị?

    Trả lờiXóa
  7. Chi luot qua nhung tam hinh em chup ma cung thay me. No hop voi chi em minh qua, phai khong?

    Trả lờiXóa
  8. Ai đến Tịnh cũng mang cảm xúc tương tự như em.
    Và chị, trưa đó, bên gốc Vô ưu đã rất bất ngờ khi nhận được lời xin lỗi - dù muộn màng những bốn mươi năm! Chợt nghe lòng mình lắng lại.
    Rồi thì chuyện đời cũng trôi qua, trôi qua trong nắng sớm mưa chiều, trong những dằn vặt đau đáu, những tiếc nuối, hờn giận, những chông chênh mỏi mòn và trôi qua cả trong những tin yêu đằm thắm dịu dàng...
    Ta cảm ơn Minh An về một chốn tuyệt vời còn trong lưu luyến sau lần ghé qua, em há.
    Và ta mong lắm một lần trở lại Tịnh, đêm trăng thì chắc khó để thu xếp hẹn hò chứ một chiều vắng để "ngân tiếng tơ nhẹ rung, cho lòng thương nhớ thêm..." thì có lẽ, hén em?

    Trả lờiXóa
  9. Quê Ngoại em ở Giồng Trôm?
    Vậy chị em mình là đồng hương rồi?
    Nắm tay em một cái nha!

    Trả lờiXóa
  10. Ngôi nhà này ở Thủ Dầu Một Bình Dương Anh ạ. Nhưng gần Thủ Đức, đi ngả Hiệp Bình Chánh hay Bình Phước lên đều được và rất gần... Ngày trước tôi đi dạy ở Thủ Đức - 9 năm, nên đi đường này thấy nhiều gợi nhắc quá... thấy mình cũng có chút bội bạc... hic!
    Khi nào Anh về, ta lại cậy Chị Gia Minh và các Chị cho một đêm trăng ở TAV mà nâng chén tao phùng nhắc chuyện hôm qua nghen Anh! Anh có đồng hương là Chị Ba Thu Nhân của tôi rồi... chắc trước lạ sau quen....

    Trả lờiXóa
  11. Dạ, em nghĩ là nó rất hợp với các Chị... Bạn em xem hình thì cứ nói sao lại lạc em vô cái chốn an cứ lạc tâm đó của các Chị được hay vậy trời?
    Em nói: trời có khi se duyên cũng nhầm chớ... hii!

    Trả lờiXóa
  12. Ngày hôm qua, bên hiên Tây, em cũng kịp kể cho các Chị nghe một lời xin lỗi từ Em đến một người vừa đây. Rồi nhận lại câu chuyện kể về lời xin lỗi Vô Ưu của Chị Ba...
    Đúng là Vô Ưu được rồi hén Chị Ba - dù sớm hay muộn, em ôm Chị Ba cái chờ hẹn hò hạnh ngộ Tịnh An Viên...

    Trả lờiXóa
  13. Ngày nghỉ mấy chị em về một nơi thật là đẹp và thanh tịnh quá.
    Nhưng sao Mập viết.. hình như có gì đó vẫn còn ray rức ray rức hở Mập ơi!

    Trả lờiXóa
  14. Hi hi, dạ chỉ là lần tụ họp này vắng vẻ quá... tại em mà cuộc hội đầu tháng 6 đông hơn không thành... hic!

    Trả lờiXóa
  15. Dơi vẫn muốn lặp lại câu Dơi đã viết trong 1 private message:

    " Thật sự em cảm thấy may mắn vì được tham dự hôm qua"

    ........

    Trả lờiXóa
  16. Chị cũng muốn nói như Dơi ..:)

    Trả lờiXóa
  17. Em hqua xem hình bên nhà chị Gió là cứ mê mẫn cảnh đẹp của ngôi nhà và những tà áo dài của các chị :)

    Trả lờiXóa
  18. Hic, đẹp ngơ ngẩn luôn Du ơi... Mà nếu chỉ có 1 ngày thì hông đủ... may mà có Chụt đảm nhiệm cái vụ đổ hình...nên Mập mới hưởng được thêm cái màn trụng sơ hồ bơi, thích lắm... nằm dưới hồ mát lạnh nhìn về phía nhà cổ, ta không thấy mết mỏi vớicuộc đời nữa...

    Trả lờiXóa
  19. Là câu Mập luôn nói mỗi khi được ở cùng các Chị, các Bạn...

    Trả lờiXóa
  20. Chẳng biết nói làm sao, ngôi nhà để bàn thờ họ nhà Nguyễn, là chổ đi về sum họp của đại gia đình. Đến entry này của MM, chị thật cảm động, và các comment của các bạn làm GM chỉ biết cám ơn.

    Trả lờiXóa
  21. Chị lại nghĩ các bạn điệu hôm đó may quá đã được gặp bạn Dơi chứ. Cám ơn em nhé.

    Trả lờiXóa
  22. Hì hì... MM à. Chụp hình nhà tớ đẹp thế chứ.

    Trả lờiXóa
  23. Em thiệt muốn ở lại cùng với Chị hôm qua. Vì nếu mưa to hơn một chút thì có lẽ Em đã ở lại... chỉ là thương ở nhà, xoay sở hơi khó, hic!

    Trả lờiXóa
  24. Hehe, nhà Chị đẹp sẵn òi. Cảnh thế mà chụp còn xấu nữa thì thiệt hông...đáng mặt Mập M hihi!

    Trả lờiXóa
  25. Chòy, dzụ nì Dơi đòiiiii dữ lémmmm mới được cho đi theo đó chị hihi

    Trả lờiXóa
  26. Đúng là Dơi gặp người cản địa ...:))

    Trả lờiXóa
  27. Xin chị thứ lỗi, em trả lời chị hơi trễ; em bận túi bụi, đầu tắt mặt tối, chị ơi!
    Quê ngoại em ở Bình Hòa, Giồng Trôm đó chị; vậy đồng hương với chị là chắc chắn rồi!
    Em rất cảm kích thạnh tình của chị, khi nào gặp chị ắt hẳn có rất nhiều điều để hỏi han, tâm sự! Thân kính! Em Luân!

    Trả lờiXóa
  28. Bây giờ chắc có lẽ tìm đường không ra chị MT. ơi! Chỉ nhớ hồi xưa với cái nắng trưa tháng 3 gay gát mà có khi đạp xe ngày hai bận từ Saìgòn đi ngã đường trong, qua cầu Bình Lợi để lên làm việc ở trường Kỹ Thuật Việt Đức đó chị!
    Nâng chén tao phùng chắc hẳn có người sẽ ngâm nga bản "Thuở Trăng Về" hay "Thuyền Trăng" hở chị MT.? Nghe chị nói làm tôi nôn nóng quá, hihihi!!! :))) Cảm ơn chị rất nhiều!

    Trả lờiXóa
  29. hhihi, khi nào Anh về, nếu không có điều chi "đe dọa" tôi sẽ "tình nguyện" chở Anh đi một vòng lại Thủ Đức. Ngày xưa tôi hay đi ngả Ngô Tùng Châu ( Nguyễn Văn Đậu) ra Phan Văn Trị cầu Băng Ky qua Cầu Bình Lợi để lên Thủ Đức cho gần. Cũng gọi là đường trong. Gần xưởng nước đá có tiệm cháo lòng rất ngon. Vậy mà đi làm về, trời tối mịt, đói quá, mà cũng chỉ dám ăn 1 tháng một lần... haiz, nhắc chuyện xưa, chắc 1 chén tao phùng là không đủ, mà phải một vại... hihi! Cảm ơn Anh nôn nóng... để về...

    Trả lờiXóa