“…Phải nhớ điều đặt mồi lửa bên dưới đống củi là nguy. Lấy việc kiềng canh nóng mà thổi rau nguội làm răn…” (*)
(http://tuoitre.vn/Kinh-te/501142/Nguoi-TQ-mua-ca-tram-hecta-dat-Binh-Thuan.html)
Chúng tôi là nhà giáo, cứ mỗi dịp Hè về là lại được Phòng giáo dục tổ chức cho tập huấn chính trị. Hè năm nay, đợt tập huấn đã thu hút sự quan tâm của chúng tôi, bởi các chuyên đề mà lớp học mang lại đều là những “chuyên đề nóng” về các vấn đề xã hội, kinh tế, chính trị và an ninh quốc phòng. Trong đó, nổi bật là chuyên đề biển đảo và an ninh quốc phòng. Đứng dạy lớp học của chúng tôi đều là những đồng chí Quận ủy viên giữ trọng trách trong vấn đề tuyên huấn, trong hội đồng chỉ đạo an ninh quốc phòng của Quận. Các đồng chí ấy truyền đạt rất tâm huyết, rất cẩn trọng, rất cụ thể về tình hình biển đảo nước ta trong giai đọan nhạy cảm và phức tạp hiện nay. Giúp cho giáo viên chúng tôi nắm rõ về tình hình thực tế và tăng cường cảnh giác trước những hiện tượng phức tạp trong xã hội, xoay quanh vấn đề Biển Đông.
Vì lẽ đó, thật khó hiểu khi theo dõi Báo Tuổi Trẻ sáng nay trên trang kinh tế, chúng tôi đọc thấy bài Người TQ mua cả trăm hecta đất Bình Thuận của các phóng viên Minh Luận và Tr.L.Hoa. Chỉ là người đọc, chúng tôi xin phép được bỏ qua một bên các thủ tục pháp lý rắc rối về việc đầu tư của các thành viên người Trung quốc trong vấn đề này, mà chỉ xin đặt ra một câu hỏi đối với nhà chức trách của Bình Thuận. Các đồng chí là người giữ giềng mối kỷ cương của Đảng và nhà nước ở một vùng đất “phên giậu”, vậy phải hơn ai hết, ít nhất là hơn dân thường chúng tôi, trong thời điểm phức tạp này, khoan nói đến việc “nhìn đâu cũng thấy địch”, nhưng công tác cảnh giác là không thể xem nhẹ. Đặc biệt là các dự án có “yếu tố nước ngòai” tham gia lại càng cần phải cảnh giác cao hơn. Các đồng chí, lại là những người, phải chịu trách nhiệm trước Đảng, trước nhà nước trong việc tuyên truyền, giáo dục cho nhân dân về mặt cảnh giác. Nhưng qua việc làm đầy tắc trách của nhà đương cuộc Bình Thuận mà Báo Tuổi Trẻ nêu lên, người dân chúng tôi muốn đặt một câu hỏi: Trách nhiệm công dân của các đồng chí ở đâu? Chứ chưa nói đến trách nhiệm công bộc. Muốn hỏi: Tính cảnh giác của các đồng chí ở chỗ nào, khi phát hiện ra có việc “tắt mắt” trong khâu đầu tư, mà lại là đầu tư dính dáng đến vấn đề “bán đất” lại “vui miệng” tư vấn cho đối tác nước ngòai những cách làm “hợp pháp hóa” việc “mua đất” đã rồi? Mấy trăm héc ta đất đó có nhiều không? Xin thưa, với một tỉnh lớn như Bình Thuận thì nó không nhiều. Nhưng khi ta đã cam tâm để mất miếng đất nhỏ nhất, thì khó mà nói, ta có thể làm gì để giữ các miếng đất lớn hơn.
Đọc xong báo Tuổi Trẻ hôm nay, người làm giáo viên như chúng tôi chợt buồn mênh mang. Chúng tôi trong bài giảng lịch sử cho học sinh của mình hôm nay, khi nhắc về các chiến công hiển hách của tiền nhân, đều luôn nhắc đến Ba áng hùng văn thiên cổ đó là: Bài Thơ Thần của Lý Thường Kiệt, Hịch Tướng Sĩ của Trần Hưng Đạo và Bình Ngô Đại Cáo của Nguyễn Trãi. Nhắc, không vì đó là những chiến tích oai hùng, mà còn vì trong các áng hùng văn đó, bài học cảnh giác trước họa ngọai xâm là chưa bao giờ cũ đi. Buồn chính vì lẽ trong khi chúng tôi ra sức cảnh giác học sinh của mình, thì đâu đó, vẫn có những hậu duệ của Trần Ích Tắc, của Lê Chiêu Thống nhan nhản núp dưới “chiêu bài” thế thần để “dày công hãn mã” phục vụ cho “thế lực lạ” chỉ đổi về một chuyến tham quan ( và có thể bên trong chuyến tham quan đó còn có nhiều quan…tiền để tham mà chưa lộ). Và điều này chúng tôi cho rằng nó là một trong những nguy cơ cần cảnh báo, không thể xem thường.
Xin mượn lại những điều mà Tiết chế Quốc công Trần Quốc Tuấn đã nhắc nhở binh tướng của mình trong Hịch Tướng Sĩ : “…Phải nhớ điều đặt mồi lửa bên dưới đống củi là nguy. Lấy việc kiềng canh nóng mà thổi rau nguội làm răn…” (*)
Lâm Minh Trang ( Gò Vấp)
Tem cái nè. Lại đi đánh nhau với cối xay gió rồi.
Trả lờiXóaNhưng đọc MM viết và nghe bài hát rạo rực hào khí xưa quá.
Chắc sắp phải sửa sách lịch sử?!
Trả lờiXóaLike cái còm này kịch liệt! :)
Trả lờiXóaLike cái còm về cái còm!
Trả lờiXóaSợ hem kịp sửa, có sách mới lun áh Pink :(
Trả lờiXóaNghe bài hát này người lặng ắng!
Trả lờiXóaBài hát thứ hai khi em vào hướng đạo sinh ngày đó là bài này đó Chị, sau bài Hướng đạo Việt Nam...
Trả lờiXóaNghe đâu có dự án tiền tỷ Pink à, hehe!
Trả lờiXóaHí hí, Chụt cưng thiệt là chui trong bụng các wan anh ga hén!
Trả lờiXóaPhải vùng lên chứ Địa 1? hehe!
Trả lờiXóaCái lũ bán nước không bao giờ có đủ sĩ diện để xấu hổ M ạ ...Có những chuyện khó hiểu thì bây giờ ai cũng . Trước khi đi TN chị cũng học chính trị mới biết trình độ báo cáo của các "lồng chí" ta quá ẹ ...chỉ có trình độ "bán nước" là vô cùng "ngọt xớt" ...
Trả lờiXóaEm nghĩ mấy ông quan đó vẫn biết đằng sau là mấy ông TQ mua đấy thôi. Thực tế là vậy mấy ông biết hết ... nhưng vẫn nhắm mắt như không biết và điều quan trọng tiền cứ trôi vào túi mấy ông là được.
Trả lờiXóaĐôi khi thấy tiếc vì các ông bị đồng tiền điều khiển. Trong khi cuộc sống của ta là phải chính ta điều khiển đồng tiền.
Nên tự an ủi thế này nà M, bán đất ít ra cũng thu được ít tiền cho một ít người còn để nó mần như ví hai cái quần đảo ngoài kia hay mấy mỏ dầu ngoài kia đâu có thu được gì, trước sau gì cũng .......
Trả lờiXóaBây giờ có nhiều kiểu bán nước quá chị ạ.
Trả lờiXóaHugs Mập.
Trả lờiXóaEm may mắn, học 3 ngày có báo cáo viên hay... nên Em viết bài thu họach cũng hay, tiếc là hông photo dán lên đây được... trong đó em "âu yếm" gọi các "đồng chí bán đất" là "quân mặt dầy" hehe!
Trả lờiXóaSen cưng, các ông ấy hông bị tiền điều khiển đâu cưng, nói vậy oan cho tiền, mấy ông ấy nghĩ, tiền là phải của mấy ổng, nên lụm!
Trả lờiXóaHehe, hay cho câu "trước sau gì cũng..."
Trả lờiXóaÔm cái đi...
Muôn hình vạn trạng hén Lão... thôi chắc tớ cũng về...bán quách cái trường, vì nói như cô May, trước sau gì cũng, híhí!
Trả lờiXóaĐề nghị là big hugs mới đủ nghen... hehe!
Trả lờiXóaLâu lắm mới được nghe bài hát này
Trả lờiXóaNhóm Da Vàng hát đó Charm!
Trả lờiXóaHehe, like cái like này...
Trả lờiXóaLike cái Ngừ thích cái còm hehe!
Trả lờiXóaHi hi... Like người like cái còm. :)
Trả lờiXóaMẹ em vừa nghe lại bản nhạc, chép miệng "thương quá VN". Rồi buông: "Hiền quá, không khéo thành nhu nhược, hèn hạ". Mà sao kỳ vậy, Việt kiều muốn mua đất xây nhà hoặc mua nhà thì mấy "cha" đòi hỏi đủ thứ, khó khăn, phiền phức? Buồn!
Trả lờiXóaCác Cụ sao nói giống nhau ghê... Mẹ MẬp cũng nói vậy...
Trả lờiXóaÔm em cái!
Trả lờiXóaRót một ly há Mập!
Dạ, rồi làm hết chai luôn... hén Chị Ba!
Trả lờiXóa