Bằng tinh mơ xuống phố
Hàng cây co ro, người cũng co ro
Cái rét mướt chia đều đây với đó
Đông- ừ một chút Đông- để thấm thía nỗi niềm…
Sóng sánh giọt cà phê, sóng sánh xum vầy
Chút rổn rảng cho vừa đây với đấy
Vui- có một chút vui - để rưng rức lúc lẻ đàn
Sài gòn, lạnh…
Mỏng manh rơi, mong manh cả đợi chờ
Câu hẹn cũ, bên ni chờ bên nớ
Chiều cuối năm, ly rượu đắng, vắng người
Sài gòn, lạnh…
Năm đi, ngày tháng hết…
Ta dốc chút tình, gởi thinh lặng, niềm riêng…
Đặt cục gạch đã! Đọc và còm sau nghen "kưng"!
Trả lờiXóaHehe, "Kưng" này chờ "Kưng" kia đa!
Trả lờiXóaSài Gòn, lạnh...
Trả lờiXóaTa cúi nhặt chút mùa cũ mong manh
Đưa tiễn người đi...
Đêm chòng chành nỗi nhớ
Đơn côi
Một mảnh trăng gầy...
Chia nửa đời nhau...
Huhu! Thơ thế này mới là thơ chớ... Cảm ơn YenXuan...
Trả lờiXóa@Lamkhanhlam: Lam đến rồi đi. Sài gòn lạnh thêm một chút...
Trả lờiXóađọc những gì chị viết dễ nhận ra lắm luôn...vì lúc nào cũng có rượu or đồ ăn :))
Trả lờiXóaHehe, thỉnh thoảng lại có cà phê nữa chớ, chứ hông đơn thuần chỉ có gụ chè và đồ ăn...
Trả lờiXóaSài Gòn lạnh để nhớ ly cafe nóng ai đó còn nợ một lời hứa, hihi
Trả lờiXóaHình minh họa đẹp quá chị ạ!
Trả lờiXóaSài gòn, lạnh...
Trả lờiXóaQuê mình cũng lạnh
Sót lại đôi ngày se sắt đông
Thèm tay ấm,thèm nắng trời óng ả
Phơi phóng tình cho năm mới dậy hương!
Hehe, ai đó hứa với ai đây nhỉ...
Trả lờiXóaMập chụp đó Uyển Văn...Cảm ơn đã khen...hehe!
Trả lờiXóaTình phơi phóng hai lăm năm có lẻ
Trả lờiXóaMỗi năm gió Đông về là hao hụt chút tình phơi
Giá có thể mang Tình làm...khô nhể
Ta nhắm rượu lâu rồi, chớ phơi mãi mà chi.... hehe!
Hahhaha, thấm thía ý kiến bác Ngô Đồng, cái chi MM cũng quy vào ẩm thực!
Trả lờiXóaVì đã đến lúc, đời này - kiếp này chỉ còn biết "tìm vui trong...ăn uống" thôi hè... óe óe!
Trả lờiXóaSaigon ngẩn ngơ cái lạnh
Trả lờiXóaCòn ta đắng đót nỗi niềm
Có chút ưu tư xuống phố
Ngắm đời ..thả chút buồn riêng
Saigon co vai trốn lạnh
Còn ta co vai trốn ta
Lời hẹn vu vơ xuống phố
Còn ta ...thương nhớ thật thà ...
Saigon níu vai đông biếc
Còn ta ngơ ngẩn níu mình
Người xa như ...thới mắt liếc
Tình xa như ..cõi vô minh
Chút thơ vội cùng cái lạnh sớm mai và M ...
Lời hẹn vu vơ... đà cũ
Trả lờiXóaMà ta thương nhớ ...thật thà...
Em biết mà, Gió chậm wa là biết có bài thơ thiệt thơ cho em...
Cảm ơn Chị!
Lời hẹn vu vơ... đà cũ
Trả lờiXóaMà ta thương nhớ ...thật thà...
Em biết mà, Gió chậm wa là biết có bài thơ thiệt thơ cho em...
Cảm ơn Chị!
Thơ MM tuyệt,còm của Gió càng "đã đời" hơn!
Trả lờiXóaSài Gòn trong trí nhớ, con đường Cường Để có lá me bay (Đinh Tiên Hoang, Q.I bây giờ). Nguyễn Du dìu dặt thánh thót âm thanh từ Quốc gia Âm nhạc vang vọng... Sài Gòn với cư xá Lữ Gia yên tĩnh lịch sự... SG có nhiều góc phố yên bình... Giờ đây khi trở lại SG ta cảm thấy quá ồn ào, xa lạ,... Nhà thờ Ba Chuông vẫn còn đó, nhưng ta thực sự không thấy gần gũi với Lê Văn Sỹ thay vì Trương Minh Giảng, hệt như Catinat thì lại thành Đồng Khởi... Còn đâu nữa Sài Gòn loang loáng nắng buổi trưa cho ta cảm nhận, những cánh cổng của những ngôi nhà ban trưa đóng kín, im ỉm... SG thay đổi quá nhiều, ừ thì, thay đổi là lẽ bình thường, nhưng sao ta cảm, dường như SG ngày càng đang bị...xé toạc, trở thành thành phố...xấu nhất nước VN, nói không ngoa. Còn đâu nữa SG hòn ngọc Viễn Đông một thuở?
Trả lờiXóaỪ, SG chỉ có được chút bình yên nơi sáng sớm tinh mơ khi mọi vạn vật chưa tỉnh thức. SG...hổ lốn kiến trúc Tây chẳng còn Tây nữa, nhưng Ta cũng "no" nốt. Không khéo nó sẽ thành một Singapour thu nhỏ. Tội nghiệp cho SG bị bắt chước. Khi "bọn" Tây rút đi, họ đã trao lại bao nhiêu hồ sơ căn dặn về đặc điểm điạ hình cấu tạo, đến năm nào, năm nào thì nên tu bổ cho những kiến trúc, toà nhà, cây cầu... Thay vì khu Phú Mỹ Hưng Q.7 nên biến thành khu du lịch sinh thái, thì người ta nhất định biến thành khu đô thị mới (rập khuôn Singapour) trên "vũng" đất không vững chắc với nguồn nước phèn... Theo thổ nhưỡng, địa hình SG có nhiều sông rạch, nay người ta xây dựng quá tải lại san lấp quá nhiều hệ thống cống, nên mỗi cơn mưa chưa hẳn quá lớn đã ngập ngụa, cộng với một tháng xả lũ hai lần từ sông Đồng nai và sự thay đổi khí hậu ngày càng khắc nghiệt ------> SG sẽ rất, rất, rất khó khắc phục, người dân SG sẽ mãi phải sống chung với ngập!
Sự phát triển nội tại là điều cần thiết của mỗi quốc gia, nhưng phát triển mà vẫn giữ được những gì cần giữ đó mới là ta.
Ta thán, tiếc rẻ cho một SG như vậy có gì là vô duyên trong entry này của Mập?
Không, bởi ngay người tại chỗ, người chưa từng biết đến Sin, đến Paris, London hay Nice... thì cũng vẫn tiếc một phố phường vừa đủ gần, vừa đủ xa, vừa đủ thân thiện lại có khoảng cách "tương kính như tân" cần thiết...Tibet nói chính xác về nhà thờ Ba chuông... bây giờ đi từ phía Nguyễn Minh Chiếu ( Nguyễn Trọng Tuyển) vào Huỳnh Quang Tiên ( Đặng Văn Ngữ) nhìn từ xa đã thấy cái nóc chuông nhà thờ đồ sộ nhưng nặng nề, không còn cái thanh thoát thuở nào của ba quả chuông xưa...
Trả lờiXóaCũng còn may, người tại chỗ ngày nào cũng đi làm sớm, nên còn cảm nhận được một chút SG... của mình trong ta...
Cảm ơn đã thông báo về những gì mà người tại chỗ sẽ gặp, thậm chí đã gặp...
Ta đành chia sẻ cùng nhau chút tiếc nuối vậy...
Sài Gòn lạnh,
Trả lờiXóachắc có nỗi niềm riêng
Người co ro, áo lạnh đâu không khoác?
để hàng cây phải co ro lạnh giùm:-)
Sài Gòn lạnh,
Đêm rổn rảng nơi quán vắng
Niềm vui nào mang theo cả đời nhau?
Sài Gòn lạnh,
Tờ lịch còn vương vấn
Chờ người xưa, câu hẹn cũ quay về
Sài Gòn lạnh,
chắc bạn mình đang lạnh
chiều cuối năm, quay nhìn những nhọc nhằn
Đếm trống vắng để làm cay ly rượu
Sài Gòn ơi, thôi đừng lạnh
Để bạn mình sưởi ấm chút mùa đông...
Thích 4 câu này nhất ...nhưng thực ra cuộc sống của Mập không có chi là nhọc nhằn hơn người khác, nếu không nói, xét về một khía cạnh nào đó, lại an nhàn hơn...
Trả lờiXóaCảm ơn Minh cưng!
May mắn ta gặp được "người Sài Gòn" sống cả hai chế độ. Cám ơn, cám ơn cho sẻ chia!
Trả lờiXóaTa cùng cảm ơn nhau nhé, Người Sài Gòn cũ trong tôi!
Trả lờiXóaÔm cái nà! hehe, ấm!