Thứ Ba, 13 tháng 7, 2010

Entry for 14 July, 2010- Tôi nhìn lại Tôi...

 

Nỗi sợ

Hôm nọ đi off cùng Anh Hoasingodong, Uyển Văn và con trai, Bạn Hoanglangtu, Ban Cửa sổ Gỗ, Bạn Doankimngoc và Bonsai Hồng… lan man nhiều chuyện, và vì Uyển Văn với Mập cùng “hành giáo”, nên quay về chủ đề Giáo Dục. Hoasingodong nói con nít thời nay bạo lực với nhau vì chúng không có cái ngưỡng sợ. Mập nhớ có lần mình đã nói về chủ đề này trên blog của Scon, nên hôm nay rảnh rỗi ngồi lục ra để như một đáp từ với Bác NgoDong…

Thỉnh thỏang cả những người trí tuệ và thận trọng cũng rơi vào nỗi sợ khôn cùng. Dù đã từng vượt qua những thử thách đạt đến thành công, và cũng từng nếm trải mùi thất bại, vẫn có lúc nỗi sợ tìm tới với họ mặc nhiên.
(HS- Trích dịch trong
Dũng khícủa Yoo Young Man)

Scon- HS viết:

Quả đúng như vậy. Nỗi sợ tìm tới bất kì ai. Thế nhưng "biết sợ" và "run sợ" thì hoàn toàn khác nhau. Dẫu sợ rất sợ nhưng nhờ có niềm tin, hi vọng mà ta không run rẩy và vẫn tiến về phía trước. Vượt qua được nỗi sợ hãi con người sẽ trở thành một người thật sự vững vàng.

Mang bó hồng về nhà sau một ngày vừa họp vừa dạy vừa đi quanh rong ruổi. Hoa trong 1 chiếc túi xốp ngoẹo cổ buồn thiu. Vốn chẳng yêu lắm hoa hồng, ngắm những đóa hoa được người ta buộc bó cẩn thận, lại rắc lên đó lấp lánh những kim tuyến là kim tuyến, thọat đã định quẳng đi. Ngẫm lại... trời cho hoa đẹp được có bao lâu, cắm vào trong ly nước, những đóa hoa dần tươi tỉnh lại, lại được đặt ngay trước gương nên trông hoa càng rạng rỡ. Sáng nay thay nước, nhìn những cành hoa bị trói vào nhau thu lu trông tội quá, mở dây ra, nhẹ ngắt bỏ những cánh tàn và những lá úa. Mấy bông hoa trắng nhỏ, chẳng phải Baby - đặt tên cho nó là Lity- Lity chen quanh vậy mà đẹp, dù trong bó hồng lity chỉ là hoa đệm làm nền. Lại thận trọng cắm trở vào, trong phúc chốc, ly hoa hồng trở nên khác. Hoa hồng đẹp đấy chứ (chỉ tội hoa bây giờ hình như chẳng có được mùi hương) Mình chẳng yêu hoa hồng, nhưng không phải vì thế mà không nhìn ra hoa rất đẹp. Có vài cánh úa, chỉ ngắt đi xong thì hoa lại kiêu sa. Thế nên có nên chăng cứ chầm chầm vào cái khiếm khuyết của ai mà quên hết họ có bao nhiêu điều tốt đẹp.  Gai của hoa hồng có thể làm tay rướm máu, nhưng đâu có nghĩa là những đóa hoa không có gai là hoàn toàn vô hại. Nỗi sợ nào len lỏi... run rẩy bỏ chạy hay mạnh dạn đương đầu...Đời người quá ngắn để ghét bỏ, giận hờn. Đời người lại càng quá ngắn để yêu thương...
Chúc một ngày thứ sáu ấm áp với những nụ cười của chính mình và của xung quanh.

Comment  for  Mập M.

Tôi ngày bé là một đứa nhút nhát , nhút nhát nhưng lại rất nghịch. Lớn lên khi hiểu biết, cái nghịch lộ liễu chuyển sang nghịch ngầm, đầu têu những trò quỷ quái và quỷ quái cho đến ngày giờ này “tóc xanh ngày nọ phai nhạt mấy màu”. Song, đằng sau những tếu táo, rổn rảng đó, tôi biết tâm hồn  mình là chỗ vô cùng mong manh. Có cám giác cái mong manh đến nỗi “bước đi sẽ đứt , động hờ sẽ tan”. Cái mong manh còn bởi phải mang vác một nỗi sợ lớn –nhiều khi mơ hồ - nhưng vẫn là sợ. Chỉ có điều, tôi che giấu nỗi sợ đó bằng những trò tinh nghịch, bằng những tếu táo ồn ào …Bởi hy vọng khi cười, thiên hạ sẽ không nhận ra tôi là người đầy khiếm khuyết…

Giờ nghĩ lại mới thấy, tôi đi qua được ngần ấy năm tháng trong cuộc sống mình với những khó khăn nhiều khi không lớn, không gian nan nhưng chồng chất là nhờ “Biết sợ”.   

Giờ nghĩ lại mới mừng, tôi vượt qua được những nỗi buồn và những thất vọng nhiều khi không lớn, không bi đát nhưng khá nhiều trên đường đời là nhờ “Biết sợ”.

Giờ nghĩ lại mới hiểu, tôi có thể “giả bộ mạnh mẽ”, “thờ ơ tự tin” trước những biển dâu ngang trái mà mình và người, cùng cuộc đời mang đến cho nhau là nhờ đã “biết thế nào là biết sợ”.

Vì thế, hãy ngần ngại, đắn đo trước những tuyên bố, những thái độ, những tình cảm của người luôn nói: Tôi không sợ! Bởi ở họ sẽ thiếu đi chút đồng cảm, sẽ không có lòng khoan hòa, nhân ái, không đủ bao dung để biết rằng: Cuộc sống này sở dĩ được an toàn hơn, ấm áp hơn…là nhờ con người còn ít nhiều Biết sợ .Nỗi sợ dừng con người ta như một cái thắng trước khi không thể tái hồi …

Cũng như bạn , tôi không thích hoa, càng không thích hoa hồng. Là một phụ nữ, lại không thích hoa– có gì đó không bình thường ở đây, nhưng tính tôi là vậy. Song, không phải không thích hoa mà tôi lại phủ nhận luôn cái đẹp, cái cần thiết của nó trong đời sống. Đến một tiệc vui, vào một nơi trang trọng, đón tiếp với nghi lễ, hoặc nhiều khi muốn mượn lời để nói với ai…sự thiếu vắng hoa sẽ không đơn thuần chỉ là thiếu sót, mà nó còn là một điều gì đó trầm trọng hơn: Thiếu đi văn hóa cuộc sống…Tôi chưa bao giờ mua hoa về cắm. Nhưng, vẫn có thể xuống chợ từ tinh mơ chọn những bông hoa tươi nhất cho một người mà tôi thương yêu trong một ngày đặc biệt nào đó. Tôi chưa bao giờ tự tay mua hoa cho mình, nhưng không vì thế mà không biết rưng rưng trước một bó hoa đến bất ngờ với tràn trề tình cảm của ai đó cho mình…

Bởi tôi hiểu, mỗi người có một nhìn nhận riêng, rất riêng trong nhiều sự việc , nhiều vấn đề rất chung .

Nên muốn mình như người , muốn người như mình là nguyên nhân để tự mình chuốc lấy những buồn phiền bất như ý …

Cuối tuần lại đến , ta hãy bắt đầu những ngơi nghỉ, thư giãn của mình khi biết sợ 1 tuần làm việc vắt hết sức vừa qua và 1 tuần trước mắt hứa hẹn vẫn vất vả …

Hãy nghỉ ngơi và nhìn ngắm khung cảnh chung quanh với nỗi sợ : hôm nào thức dậy , quanh ta không có mặt trời …

 

14 nhận xét:

  1. Ờ, cái gì nói được mần được nghen. Còn thức dậy hông thấy mặt trời là chiện thường ngày trong mùa mưa em à. Ngừ ta nói "Sau cơn mưa trời lại sáng" Wynh bảo đôi khi trật lất níu nó mưa từ sáu giờ chiều đến mười giờ phia á cưng!

    Trả lờiXóa
  2. tình cờ đọc được bài này, xin đưọc phép chia sẻ
    Người Việt ta trải qua rất nhiều năm chiến tranh, dưới mưa bom bão đạn, lấy chữ Dũng làm đầu, không biết sợ là gì. Nhiều người gắn chữ sợ với tính hèn nhát. Không thấy rằng sợ đây là sợ quy luật của vũ trụ. Chữ lo sợ đi liền với chữ xét và sửa mình. Sửa mình cho hợp với quy luật của vũ trụ bao giờ cũng là việc khó. Không biết lo sợ thì lấy đâu ra dũng khí để sửa mình, bạn nhỉ ?

    Trả lờiXóa
  3. Trước hết cảm ơn Anh đã ghé nhà. Thứ hai cảm ơn rất nhiều vì đã đồng cảm với entry này. Thứ Ba cảm ơn lắm lắm về điều Anh nói mà M. trích lại để trả lời ...

    Trả lờiXóa
  4. Thứ Tư cám ơn bạn đã đồng cảm với tôi mà không phản bác
    Thứ Năm nhờ Entry của bạn mà tôi cũng biết nhìn lại chữ Sợ
    Thứ Sáu có thể đi ngủ và biêt sợ ngày mai không thấy mặt trời
    Thư Bảy biết sợ một tuần dái
    Chủ nhật .... biết sợ mình nhiều chuyện !
    mong bạn không bực mình !

    Trả lờiXóa
  5. "Biết sợ" câu này nhất, vì không làm sao cho Bạn nghĩ được rằng : Sao có thể bực mình khi Bạn đến chơi nhà chứ...
    Cảm ơn!

    Trả lờiXóa
  6. em đang có cả hai, vừa lo vừa sợ...hehe

    Trả lờiXóa
  7. M cứ đùa mãi , M mà biết sợ gì .Tui cho uống gụ giả M còn ko sao , cái mặt càng tươi ro rói ...hehe ...Mà anh vietthuong cũng có lí ...tui sợ roài nè ...

    Trả lờiXóa
  8. "Biết sợ " ..mình tại sao sáng giờ cứ chạy qua chạy lại nhà này để đọc entry này hổng biết bao nhiêu lần , thấy mình và cả bạn mình trong đó ; biết thêm bệnh tự kỷ ám thị ":giả bộ mạnh mẽ","thờ ơ tự tin " trước những "giông bão cuộc đời " ....không chỉ có mình ...Cảm ơn MM về "Nỗi sợ" này để mình có dịp ngồi nhìn lại mình ...và chiêm nghiệm nhiều điều ...

    Trả lờiXóa
  9. Không biết sợ nhiều khi trở thành "Liều" hoặc là "Ngu" MM nhỉ ...? Sợ là cách lùi lại một bước để hiểu mình , hiểu người , hiểu nhiều lý lẽ khác mà đôi khi chủ nghĩa anh hùng làm người ta mù ....

    Chị cũng luôn luôn sợ ..sợ cả chính mình đôi khi chẳng còn là mình giữa những bon chen ganh ghét giữa đời

    Trả lờiXóa
  10. Mong ngày nào đó, hai "gánh" này của Bạn sẽ vơi bớt, thật mong...

    Trả lờiXóa
  11. Ậy, uống gụ giả thì tỉnh rụi chớ gặp "tình giả" là chít liền khỏai chôn nghen bồ cưng...
    Cái mặt tui luôn tươi rói hem phải vì hem bít sợ mà là sợ wá hóa... điên... hihi!

    Trả lờiXóa
  12. Hóa ra, đâu phải mình em Sợ, cảm ơn các Chị, các Bạn cùng trong " Hội Sợ" với em... được an ủi và bỗng tự tin ghia lun!

    Trả lờiXóa
  13. Em cũng sợ điều này nhất, sợ sẽ đánh mất mình cho những cái mà ngừ ta gọai là "hạ từng cơ sở". Ví dụ: Cái Ghế ! Gió à...

    Trả lờiXóa