Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2012

Entry cho Tháng Ba ...sắp hết!

Cuộc đời đó, đến hôm nay, cần hững hờ…(*)

Mập tui rong ruổi cùng cuộc sống này đã 50 năm. Một hành trình đã đến lúc được khen là “ngũ thập tri thiên mệnh” và được nói là “ quá tứ thập, vi bất hoặc”. Thế mà, trước những sự việc, những con người “gặp phải” trong nghề nghiệp, trong ngành, vẫn thấy mình “bất tri nhân” và trùng trùng “hoặc” – khà khà.  Và cứ mỗi lần như thế, người lại ỏai ra, bã đi, nhìn ở đâu cũng thấy có “một mồi lửa” mà bản thân mình thì trở thành một “sợi dây dù tự tẩm xăng”… Mập tui gởi mail “báo cáo tình hình” bổn thân, các đạo hữu trong giáo phái “tám bất tận” của Mập thập phần lo lắng. Trong cái lo lắng về huyết áp của Mập, có luôn cái lo cho họ. Bởi, “chớ lo cho người, lo người hôm trước, hôm sau tới mình”. Nhiều đạo hữu trong đạo 8 cũng giống Mập, nghĩa là họ là người nhà nước, mà người nhà nước thì luôn phải chứng kiến những lúc nhà nước “ể mình”. Từ chuyện “ể mình” của mình, nhà nước cho ra sản phẩm là những “ể người” khiến cho nhân dân và cần lao …lãnh đủ. Lo lắng vậy, nên họ í ới đòi… tám để phát dương quang đại cho Đạo thì ít, mà để cáo bạch với hắc đạo bằng hữu về những vấn đề “băn hăn bó hó” của mình là nhiều. Nhân Bậu Chủ tịch Họ Trớt tên Wớt lên SG để típ xúc ngọai bang, thía là danh …hài họp mặt. ( Kết phần mở bài, chiển wa phần thân…)

Cứ mỗi lần có “sắp dzách” về “hội 8”, là y như inbox ngập “chàn lan” những cái mail mà nhìn giờ gởi là bít ngay Nhà nước ta “nuôi ong tay áo” cỡ nào. Không có một cái mail nào là lo cho dân cho nước, tòan là mail rất quan ngại về địa điểm tám, giờ tám và… số người tám. Đạo tám họp lần này, wuyết định chọn một cái wán có tên rất bay bổng là “Ziều đỏ” để làm “bãi đáp”. Wán này là của một Nhà thơ nổi tiếng mần chủ. Ái mộ nhà thơ thì nhiều, nhưng tới ăn những món Anh nấu thì …ái ngại. Các đạo hữu đều nói lén Anh là chỉ sợ món cần thực thì Anh lại ... mần như thơ, và món cần…thơ, thì Anh lại nêm nếm hơi… quá thực. Hehe, đa phần các món ở wán mà Đạo “tập trung chuyên môn” là …món ta, nhưng hôm nay, phần “trang hòang ngọai thất” thì lại …từ Tây đến…rất Tây. Chị Thủy Cúc mặc một cái áo đầm rất gợi cảm, mang đôi guốc rất gợi… dáng, vì thế đi đứng rất gợi… (tội) tình. Chị “điệu đàng” như vậy, vì nghe hăm he từ An Giang rằng sẽ có ngừ chơi một cái áo đầm… hai dây ( lúc đầu “nguyên mẫu không tu” là áo đầm … quá chừng dây, nhưng giờ chót do may hư nên chỉ còn hai dây, hehe!), nên sợ bị lu mờ với “người đẹp tỉnh lẻ”, Chị Hai SG đã “làm cho lợi gan”. Bậu Chủ tịt lần này chơi áo hai dây rất đẹp, máng một đôi guốc rất model và phù hạp dáng em… đặc biệt mặt mũi sáng láng tươi tỉnh, chắc nhờ ngọai bang “hảo lớ” cái vụ “xút cảnh đòn tụ” dí chai trẻ. Nhưng cả hội tám xúm vào “nã đạn” tơi bời cái tội “xấu thì phe, tốt lại che” khi Bậu sợ cảm gío, ráng máng một cái áo “wệ” hết biết chùm ra ngòai hai cái dây. Bậu tức mình hỏi Wệ là gì? Thì lãnh ngay một câu trả lời “bất hồi tố” của Tấn sĩ Lực May: Wệ tức là …wéo! Hehe! Tấn sĩ này, tối đó, cũng mần một cái áo …gợi tùm lum… ta nói, nơi nào có “cạnh tranh” nơi đó lập tức có “bầu” không khí “gất lành mạnh”… Ngay cả các đạo hữu khác, tối đó, cũng “cạnh tranh” tuy kém lành mạnh hơn bằng những “hình thức hai dây” khác… rất khủng. Anh Chung Do Kwan, tuy ngọai hình hơi yếu, áo bít bùng kín mít, nhưng ít khi chịu rời cái bàn Đạo này… và nhờ có Anh, các em thấy “đời sống technicolor” rất hay…

Rời nhà hàng Ziều Đỏ, bãi đáp kế típ là quán cà phơ Nguyễn. Quán này có một đặc điểm mà ít ai wên đó là các em giữ xe tòan trai trẻ miền BuSan, mặt mũi rất sáng láng nhưng lại chịu xài “giấy năm trăm” hơi nhiều. Đến nỗi lần đầu đến đây, Mập đã phải nói nhỏ với Tấn sĩ May N: Để Mập nói một câu … “dẹp lọn” nghen! Tấn sĩ hỏang hồn chưa kịp can, thì Mập đã “phún châu”: Nè mí em… ( mí em way lợi).. Òu pá, hông có chửi thề nữa nghen mạy! hehe… thiên hạ thái bình liền…Lần này do có wá nhiều “hai dây”, các em thân ái và hữu nghị hẳn, ta nói “người đẹp nhờ lụa, trai bớt chửi nhờ hai dây” hehe! Ngồi trong cà phơ, hông bít nguyên do nào mà Chị Thủy Cúc nhắn nhe với Chị Ba Bến Tre một “đường lối chỉ đạo” cho vụ xin cô-ta, cô-ba đi óp là: anh cho em đi óp di, mơi mốt già em hem đi nữa… hihi, haha, thía là từ đó, các Đạo “Đời vẽ tôi mai về già” miên man. Như Chị Thủy Cúc, về già sẽ tòn mặc quần Sót 10 phân, mang guốc tấc hai và đi nhảy đầm mỗi đêm. Bậu Mập về già sẽ mi-nhon cái bó đì, chưn tự dưng dài ra, hông bít uống gụ mà chỉ uống nước  suối, sẽ biết nấu ăn ( dù lúc đó răng đâu còn để ăn), biết kính thưa, kính gởi, kính chào lễ phép với cấp trên. Em Suối sẽ hông đau lưng nữa, sẽ mạnh mẽ như uống…viagre để lãnh đạo hội 8, sẽ đi ốp mà hông cần áo khóac… Bạn May sẽ trở thành Mẹ già Má phì a,. chuyên lách …lực, sẽ chuyển công ty than sang cho người khác để chuyên đề viết sách chỉ cách “sử dụng chơi chữ” thâm hậu như Tổ chức tiền phong ( Chả là tối nay Bạn định không dzìa quá muộn thay cho chữ đòi dzìa sớm, nào ngờ bị Chị Ba Bến Tre - xứng danh Đồng Khởi- khui hầm, đạo hữu xúm vô “ khìa” Bạn wớ chừng…) còn Chị Ba Bến Tre về già sẽ ốp một ngày ba wận mà hem thèm xin cô-ta ( lúc đó chiển sang xin Anh-Ba), sẽ…ai gầm tới đâu mình …gừ tới đó. Em Diễm sẽ bỏ dạy để mở trường dạy nấu ăn. Sẽ viết sách chỉ cho người ta cách không cần nấu mà vẫn có ăn. Còn những món nấu cho mình ăn, thì em sẽ way điện thọi hỏi một “con mẹ” ít khi vào bếp là Mập M cách nấu món này, món kia…hehe!

 

Ta nói, rời khỏi cuộc vui họ Nguyễn, “trời đã khuya rồi đấy” và ngày mai cũng chưa ai được nghỉ, vậy mà ai cũng nói: Thời gian sao trôi wá nhanh, rằng đèn đường còn sáng trưng mà sao ta phải vìa? ( Vì “đèn nhà chắc rứt chạng vạng”). Lần nào thì cũng phải có lời này, mà lần này thiệt là nghẹn ngào khi nói: Cảm ơn Đời Tám, cảm ơn Đạo Tám,cảm ơn hết thảy những hạnh duyên mà Mập em gọi là Đạo hữu! Và Mập chợt nhớ tới lời một bài hát mà Cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn đã có lần phiên nhủ - Chị Ba Bến Tre lấy mần xì lô gân cho mail- đó là :  cuộc đời đó, có bao lâu mà hững hờ… nhưng nhớ đến Chị Ba Bến Tre thiệt giống tổ chức ( hehe, em cũng vậy) khi trưng xì lô gân để …coi chơi và để…ai đó mần theo chớ mình thì không, nên em mạn phép đổi lại:

Cuộc đời đó, đến hôm nay, cần hững hờ…(*)

Ta cần hững hờ với những đời…hông ăn nhậu được nữa, mà chỉ lo cho đời ta với xì lô gân mới:

Đời ta đó, đâu có ộp là ta cứ đi…

 khâm thử…hehe!

 


36 nhận xét:

  1. Tiếc không được gặp bạn bè buổi họp mặt . Tiếc không thấy Chủ tịch Trớt Wớt mặc áo 2 dây và TC mặc áo đẹp...
    Phần ngày chẵn là chị ko đi được , phần thì quên mất tiêu _ Thế mới biết mình già quá rồi nên nhũn não quên tất tần tật..
    Chúc mừng tháng ba lắm dư vị ngọt ngào và cả mặn chát M hén

    Trả lờiXóa
  2. Hôm đó, em thay mặt Gió ( dù thiếu giấy ủy quyền, hehe!) cáo lỗi òi...
    Hôm wa vui wá, Em muốn kể cho Gió nghe cái không khí tối off mà hông có dịp , nhưng gặp nhau thiệt là vui, thiệt nhẹ nhàng... hic!

    Trả lờiXóa
  3. Thấy tội anh chàng chủ quán ghê. Giữa các mỹ nhân mà vẻ đẹp đạt đến độ chín muồi của tuổi xuân, trông chàng lép vế quá. Thương gì đâu.
    Chúc mừng buổi họp mặt rôm rả và ấm áp của phe ta nhé.

    Trả lờiXóa
  4. Cho hình lớn lên để ngắm anh chủ quán và hội "Cuộc đời đó, đến hôm nay, cần hững hờ…"
    Cảm phục câu cảm nhận của Yến quá đi.
    Mà cô giáo Mập ơi! cô giáo dùng từ ngữ viết trong entry này chuẩn gì đâu á! haha

    Trả lờiXóa
  5. Chà, đã có ai đoán tuổi đâu mà chị tự khai 50?

    :))

    Trả lờiXóa
  6. Hehe, Chị định mắng em phải không Chị... em viết ngôn ngữ @ nhiều lắm... nhưng nếu không vậy thì nó không đã...

    Trả lờiXóa
  7. ...hehe!
    Mặt tiền tuy ...chẳng ra gì...
    nhưng biết đâu
    Bên trong nội thất... tiện nghi bất ngờ...
    Khà khà!
    Coi Anh Kwan vậy chớ nhậu sung lắm nghen Chị...

    Trả lờiXóa
  8. Sắp tới chu kỳ "wuy wạch lợi" thành thật với tổ chức là hơn... hehe!

    Trả lờiXóa
  9. Đúng là dùng ngôn ngữ @ và teen để viết thì đã thật!! thời đại thay đổi thì ngôn ngữ cũng thay đổi thôi, nên chị nói "chuẩn" là ở chỗ đó, chuẩn theo thời đại mà, chứ ông bà mình nghe mà "hỉu là chít liền á".. hihiiii

    Trả lờiXóa
  10. Hehe, mẹ em mà nghe mí thứ này là "em được hiểu"đến "chít liền" Chị à!

    Trả lờiXóa
  11. Vẫn còn 1 nhiệm kỳ, chị lo gì!

    :D

    Trả lờiXóa
  12. Chính vì còn tới 1 nhiệm kỳ, mới lo... hehe!

    Trả lờiXóa
  13. 1 nhiệm kỳ tới 5 năm lận. Chị lại tư duy vượt quá nhiệm kỳ à?

    :))

    Trả lờiXóa
  14. Lão qủy, làm sặc miếng cà phơ ra bàn phím!

    Trả lờiXóa
  15. Hehe, vậy là chị cấp tiến rồi.

    Trả lờiXóa
  16. Hehe, ta tiến thì mọi người phải lùi thoai... mà còn cấp tiến nữa, thì thiên hạ...chạy làng, khà khà! hén Lão!

    Trả lờiXóa
  17. Đọc "bài văn" này vui ghê, cười hoài...

    Trả lờiXóa
  18. UV mà "thực địa" thì chắc cừ không khép miệng nổi đâu... tối đó Mập về, nằm nhớ lại mà cừ hòai hem ngủ, dù sáng mai 5 giờ phải dậy chửng bị đi Mỹ Tho... hehe!

    Trả lờiXóa
  19. Chị mà mở quán thì ngon á nha nhỏ!

    Trả lờiXóa
  20. Bài văn của M vui thiệt, đã thiệt!

    Trả lờiXóa
  21. Hương mở quán, em thề đến ăn mỗi ngày... hehe!
    Nhớ cấp discount cho em nghen... hihi!

    Trả lờiXóa
  22. Chị ơi, hôm wa vui lắm, để em thở một chút òi kể...

    Trả lờiXóa
  23. Chết cũng ráng hiểu liền: Chọc wê tui wài heng?

    Trả lờiXóa
  24. Hehe, giờ hiểu cũng đâu có muộn Gió!

    Trả lờiXóa
  25. Đời ta đó, cứ đi off là ta vui.. hehhehe...

    Trả lờiXóa
  26. Thấy MM vui chị cũng thích ghê.

    Trả lờiXóa
  27. Hehe, là tại Chị cưng em mà...

    Trả lờiXóa
  28. Entry này nó chạy xuống nà, em đi mần diệc cuối từn dìa đuối quá hem có dô coi. Mà có đọc mail cũng mới đọc hiiii.

    Thấy đạo tám phát huy "dương đạo" ghia, nhớ tới còn cười 1 mình ớ. Bởi mới nói phải kiếm cớ gặp thường.

    Trả lờiXóa
  29. Heehehe, bỏ wa bỏ wa, mấy đạo hữu kia cũng chưa thèm đọc cái ẻn này...
    May N nóai đúng wớ, phải kím cớ gẹp thường... hehe!

    Trả lờiXóa