Thứ Năm, 7 tháng 10, 2010

Entry dành lời cảm ơn Mùa Thu Hà Nội...

Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ...

 

Tôi lớn lên cùng hai mùa mưa - nắng Sài Gòn. Theo những bài học, bài đọc, những bài thơ và cả những bài nhạc nữa, luôn mơ màng về một Mùa Thu vàng lá đâu đó trên quê hương mà mình không biết. Mùa Thu tôi hình dung có những ngọn gió ươn ái êm mát vào mỗi sớm mai. Có những tia nắng yếu ớt và nhạt nhòa vào mỗi trưa. Có cái se se lạnh vào cuối chiều và khi đêm xuống. Mùa Thu trong hình dung của tôi còn có những cơn mưa hoa điệp đổ xuống những con đường vắng, những thảm lá vàng ngập trên những công viên... Tôi hình dung Mùa Thu như vậy, và sau này, tôi gắn những ngày Sài Gòn yếu nắng sau mưa là Mùa Thu của riêng tôi.

Năm 2005 ra Hà Nội và bắt đầu như một cái trớn, tôi ra Hà Nội nhiều lần. Nghe tả Mùa Thu Hà Nội, tôi nôn nả nhiều lần đến và cũng nhiều lần thất vọng rời Hà Nội đi mà không chạm mặt Mùa Thu. Cứ nghĩ, cái "tạng" bỗ bã như mình, chắc không có duyên chạm vào cái mùa mong manh như vậy, và âu là Ông Trời cũng khéo công bằng...

Tháng 10/2010, tôi mệt mỏi vì công việc, mệt thêm vì những chuyện giằng buộc tự thân, nên nghe lời rủ rê của Anh Chị, buông bỏ hết để chạy ra Hà Nội. Chưa chạm ngõ 5 cửa ô thì phải về Tuyên Quang thăm nơi Ông bà ngoại sinh ra mẹ,  nơi đón Bác trai về an nghỉ ngàn thu. Tuyên Quang êm đềm, hiền, chân thật, nhưng vẫn không cho tôi thấy Mùa Thu. Sau 4 ngày dạo chơi nhiều chỗ, tôi quay về Hà Nội với lời nhủ thầm- Thu này nữa, chắc em không về...

Thật không ngờ, Hà Nội cho tôi 2 ngày Thu rất mực. Buổi sáng thức sớm, từ cửa sổ phòng mình tôi đón những tia nắng vàng ngọt chếch xéo những mái tường rêu bên kia cổng Chùa Đông Tân. Đi dạo trên đường, Thu Hà Nội hào phóng tặng tôi những cơn gió nhẹ nhàng như thể tình thân. Chỉ tiếc, "nhân danh Đại Lễ", những thảm lá trên đường đã được người ta "dọn không thương tiếc", nhưng vẫn kịp làm tôi ngơ ngẩn một buổi trưa. Hà Nội nhiều cây xanh, nên Thu Hà Nội xanh hơn hình dung và tưởng tượng... tôi muốn gói hết cái màu xanh ấy để mang về Sài Gòn tặng lại bạn bè... nhưng biết là không thể...

Không ai có thể gói tiết mùa vào chiếc khăn tay... cũng như không ai có thể cất dấu những lát cắt lòng mình trong sự ... chạy trốn...

Tôi biết ra điều này thì đã muộn. Thu Hà Nội thả vào mắt tôi những sợi khói... cay nồng...   

 

P/s: Nguồn ảnh google

21 nhận xét:

  1. Bac Map thiet la lang man luon...hiii
    qua TS choi di bac Maop, tha ho ngam mua thu...heee
    Bac Map dao nay khoe k ne? Chuc bac Map luon khoe va vui ve nhe!
    TT hun bac Map ne...muahhh

    Trả lờiXóa
  2. ước mơ đã thành sự thật hen chị!

    Trả lờiXóa
  3. Mừng chị đã có duyên hạnh ngộ cùng mùa thu. Mùa thu bên này em cũng không gói được , dù nhìn bao lá cây rực vàng, rực đỏ lòng cứ ngẩn ngơ.
    Không chạy trốn đưojc những lát cắt thì mình "chạm trán" với nó thôi Mập ơi.Chúc chị của em tìm được bình an

    Trả lờiXóa
  4. Về Sài Gòn ngắm mưa thôi, Bạn "nhỏ" ơi!!! :D

    Trả lờiXóa
  5. Tháng Chín,
    sắc trời dịu dàng...
    Sắc thu dịu dàng, như cô gái xuân thì thật duyên. Không ồn ào, sôi nổi, mà nhẹ nhàng êm dịu góp phần tô điểm cuộc sống thêm lung linh, huyền ảo...

    Mùa thu, mùa của sự giao thoa tuyệt vời, của đất trời tự nhiên...

    Tháng Mười,
    Tháng của mùa thu ngập lối màu vàng của lá,
    trong không gian tĩnh lặng, ta nghe tiếng lá rơi thật nhẹ...

    Mùa thu trong trẻo, lãng đãng cho "kưng" chạm tay một mùa thu nức nở... Hôm nay chưa về lại Sài Gòn, hãy "níu" lấy thu, để "những lát cắt" được vơi đi những thổn thức thường nhật... nhé "Tháng Mười" yêu thương!

    (P/s: Em chẳng nhớ ngày nào trong tháng Mười. Mà ta cũng chẳng...muốn nhớ! Cứ gọi thành tên "Tháng Mười yêu thương" vậy!)

    Trả lờiXóa
  6. Xin lỗi cả hai má con Thythy. Bác Mập thiệt là hư khi làm biếng chạy qua các nhà. Nhưng hứa chắc, đi về SG rồi, sẽ chạy qua nhà hôn Thythy thiệt nhẹ để xin lỗi con gái cưng và ôm má Thythy một cái, cảm ơn đã không giận bác MẬp...

    Trả lờiXóa
  7. Trên cả sự thật nữa em à... cảm ơn em sang chơi nhà!

    Trả lờiXóa
  8. Ròm cưng, bây giờ Mập mới biết, tại sao Phật dạy "hỉ xả" là hai đức khó nhất của người muốn đạt thành đạo pháp... Bởi buông bỏ những gì quý giá hơn cả vật chất, với ta, bằng như cắt bỏ lòng mình... Hic!

    Trả lờiXóa
  9. Dạ, sẽ về để còn bươn bả cơm áo Chị à... Nhưng núng níu ăn chơi quá hehe!

    Trả lờiXóa
  10. Quả là không cần nhớ "Kưng" à... Bởi vì hình như "Kưng" đã mang cả "tháng mười nặng lòng" với biết bao tình cảm rồi...
    Ôm thật nhẹ, thay lời cảm ơn, đã "rèn" cho Mập biết "ngắm Thu" trước khi "chạm tay" vào nó...
    Thiệt nhẹ lòng với câu "thổn thức" này ...

    Trả lờiXóa
  11. Hii, khong sao dau bac Map oi, thinh thoang me con TT qua tham nha bac Map, bac Map reply vui khoe la vui roi
    Chuc bac Map luc nao cung happy vay nghen.

    Trả lờiXóa
  12. Chị cũng mơ một lần chạm thu Hà Nội ...cái thứ Thu chỉ nghe thôi đã bâng khuâng M hén , chúc mừng M được chạm nó một lần ....

    Đúng là chẳng ai lại có thể làm lành lại mình trong sự chạy trốn M ạ , chị cũng vừa biết thế nên lộn đầu trở về đối diện nó thôi

    Trả lờiXóa
  13. Thu giữ lòng ta nặng quá
    Không hay Trời đã sang Đông
    Ngầy ngật mềm môi rượu trắng
    Nắng vàng biết trồn về đâu...
    Gió à!

    Trả lờiXóa
  14. Chị vào mul khó quá , leo tường rách cả mảng lòng ...Hic

    Trả lờiXóa
  15. Hehe, Rách mảng lòng là còn đỡ, cỡ em là ..rách cả mông...mới vào được nhà ,hí hí !

    Trả lờiXóa
  16. hehe ..lòng còn rách , mông sao còn ???

    Trả lờiXóa
  17. :)) 2 ba` chi. chac' rach' he^t' qua^n` oi` , la^y' me^n` qua^n' ddi, cho*` ...Thu sau em Lam sam' cho 2 chi. vai` cai' qua^n` moi' =))

    Dot. le. !

    Trả lờiXóa
  18. Hà Nội mùa này đỏ nắng
    sông Hồng lồng lộng gió ngàn
    hào khí ngàn năm vẫn chảy
    tanh hôi rồi cũng phải tan

    Trả lờiXóa
  19. Cảm ơn Lam, Mùa thu và những vàng phai từ trong lòng bỗng dưng nhẹ hẳn... Mập đang đọc lại cuốn "giá đâu đó có người đợi tôi"... để trả lời một lá thư vừa nhận được...
    Thư viết tòan một chữ "tình" vậy mà nghe lòng mình đau như bị đâm...

    Trả lờiXóa
  20. Cảm ơn Bạn sang chơi
    Nhớ cùng tôi về Hà Nội
    Chúng ta chia nhau giọng nói
    Đến cùng, cũng tiếng Việt thôi
    Hà nội bây giờ nắng nhẹ
    MÀ lòng người nặng đa mang
    Ngàn năm vẫn đang rất nặng
    Một câu "tử tế" bao giờ?

    Trả lờiXóa