Thứ Năm, 12 tháng 8, 2010

Entry post lại- Những chuyện tình tan vỡ...

For My love

Tình không những chỉ đẹp khi còn dang dở mà còn mắc cười nữa …

Tui đọc trong truyện , trong thơ, rồi coi phim bộ Hồng kông ( hồi thế kỷ  trước, phim Hàn Quốc ( bước sang thế kỷ này) -thường thì tui cũng hok mấy can đảm xem trọn bộ ( tui khóai phim Hành động Mỹ hơn ) nên ví dụ phim có 30 tập thì tui mướn tập 1 ( coi để biết diễn viên – bao giờ cũng “ ra hết” ở tập 1 ), tập 5 ( để bắt đầu quá trình tay ba tay tư , tình –tiền-thù hận), tập 15 để biết thêm diễn tiến, tập 25 để coi các nút thắt…cổ lên cao trào và tập 30 để biết kết quả -thấy sao người ta iu nhau mừ vất vả wá, vật vã wá, iu gì mà tới lúc rã đám lại nhớ nhau khôn nguôi, nhớ đến đời con, đời cháu luôn nữa. Rồi đâm ra “yêu wá hóa hặn” – trút lên đầu con cháu, thiệt là tội nghiệp tụi nhỏ. Trong mấy phim tui coi, tội ơi là tội, nước mắt đâu ra mà họ khóc wá chừng khóc, khóc từ tập 1 khóc dài dài cho đến tập 30, khóc hòai hok lo làm ăn gì hết từ ông Tổng giám đốc đến bà nhân viên PR …Tui ngồi coi phim cứ “bình lọan”: Ở Mĩ mà cứ tới chỗ làm là khóc thì nó “cảm ơn” sớm rồi! Ra lề đường ở hết ráo rồi! Mẹ tui với chị hai tui khóai phim bộ, khóai các bi kịch nên cứ la tui là “kém văn hóa” coi phim mà cứ “dành viết kịch bản”, bị tui cứ nói trước cái gì zí tỉ như: Tập sau nó tát nhau nè nghen – là tát thiệt hay tập tới nó bắt gặp tình địch

đang ở với tình nhơn là y chang. Tui coi phim rồi đối chiếu với “thực tế sinh động” là mấy cái chiện tình iu của chính tui, chính bạn bè tui ,tui thấy sao “đời chẳng như phim” nên cách đây mấy tháng, định viết một cái “lựng án tiến sĩ giấy” đầu tiên về đề tài tình yêu trong đời tui. Chưa kịp viết xong , một “phản biện” đã sơ tuyển và nói: Dẹp! thì tui chẳng mấy chi dè dặt cái “mối tình đầu” đó mà dẹp liền. Nhưng …cũng hơi tiếc, nên hôm nay tui quyết định “chuyển thể” từ “lựng án” sang “hồi ký” để viết lại cho con cháu đời sau biết tui cũng đã bị “tan vỡ” đến mấy chục “mối

tình đầu” mà tình nào cũng đẹp như mơ, song tui đâu thấy tui vật vã , “ thù hặn” gì ai đâu , thậm chí , khi nghĩ lại còn mừng cho “người dưng thóat tội” nữa chớ. Tui thấy tui iu hàng tỉ người một cách rất đơn giản, cứ anh nào chở nổi tui là tui “cảm mến” liền, trong hàng tỉ đó cũng có khỏang vài ba anh “xui”, nên cũng “cảm mến” lại tui. Và tui nhớ nhất có hai mối tình đã “tan vỡ” trong hòa bình mà nay nhớ lại thấy cũng buồn cười, thấy nó dở dang mà dễ thương. Mừng cho người,

mừng cho mình , nên nhỏ “thuốc đau mắt” để kể rằng :

-Chiện 1 : Thời khó khăn, tui hay zô Chợ Lớn mua giấy về cho wán photocopy của trường. Đi mua riết thế là thành “mối wen” của các hàng giấy. Trong số đó có một anh chàng người Hoa, chủ tiệm giấy, rất chất phác và tỏ ra có “cảm tình” zí tui. Người Hoa hay lắm, có cảm tình zới ai là họ dắt đi ăn ( chắc họ biết câu châm ngôn: con đường đi vào trái tim ngắn nhất là đi xuyên qua cái bao tử ). Anh chàng này không những dắt tui đi ăn, còn dắt tui đi uống cà phê ở tiệm một ông Tàu già rất đặc biệt. Cà phê không uống ly mà uống zô một cái tô trẹt . Ăn uống đâu chừng chục lần, chắc ảnh thấy “hao” nên dắt tui về nhà ăn ( mẹ tui “hoan nghênh” dữ lắm, nói tui cứ “công khai” tật xấu cho người ta biết, chớ không thôi sau này người ta nói mình lừa ). Sau khi ăn cơm khỏang vài lần, ảnh dắt tui đi uống cà phê và nói một cách rất khổ sở: Má ngộ nói, nị làm cái chi cũng lẹ làng ( ăn lẹ, uống lẹ, rửa chén cũng lẹ), má ngộ ưng cái pụng lắm. Ngặt “có liều”, má ngộ nói nị nói nhanh wá. Sau này lỡ nị chửi, má ngộ nghe hổng kịp chắc má ngộ tức chết lớ! Trời , lý do gì ngộ vậy, tui mới cười cười nói: Nị zề nói zí “mà má” của nị “lừng” có lo, ngộ nói nhanh chớ lúc ngộ chửi là chửi chậm lắm! Tui tưởng “trấn an” vậy là ảnh sẽ mừng. Nào dè ảnh tức đỏ mặt, ngồi uống ừng ực hết bình trà xong mới nói zí tui: Zị thì nị li mà kiếm cái nhà khác lể chửi li nghen! Và không nói tiếp thì ai cũng biết, thế là “xong phim”, thế là chưa kịp có câu “ngộ ái nị” thì đã “ngộ lường ngộ ,nị lường nị” rồi. Mà sau đó hok hề có óan giận, trách hờn gì , “công tư phân minh” trường tui vẫn mua giấy của tiệm ảnh ( có điều tui không đi mua nữa mà để người khác đi và giá giấy cũng lên xuống thất thường hơn hồi tui đảm trách) .

-Chiện 2 : Cách đây đâu gần chục năm thì tui bị một cơn đau bao tử tưởng chết, số kí lô cơ thể tụt dốc một cách kinh khủng, nhờ vậy được cả dáng lẫn da. Trong thời gian này wen được với một anh chàng ở TT ngọai ngữ, hiền lắm, con nhà gia giáo mà gia đình ảnh lại ở nước ngòai hết, còn ảnh hok biết kẹt sao lại ở lại. Sau này mới biết ảnh là con trai một, nhà đi vượt biên sợ nguy hiểm nên để ảnh lại cho nhà nội. Wen tui rồi, ảnh kể sao đó, má ảnh – một bà mệ Huế - tức tốc bay về VN. Thời đó cũng còn khó khăn, mà mẹ tui cũng ráng làm “mâm cao cỗ đầy” mời “người ta” một bữa cơm thân mật. Tui có dặn mẹ tui: con hok có biết nấu món nào hết đâu nghen, mẹ đừng “làm bộ” nói, người ta tưởng thiệt, tội nghiệp! Bữa cơm trôi wa một cách “nặng nề”, vì nhà tui vốn “bình dân” lại ham nói, ham giỡn , cứ tới giờ cơm là cha con, chồng vợ thi nhau nói, kể, chọc ghẹo nhau, ồn như cái chợ. Nay ăn cơm “cung đình” nhai cũng nhai nhè nhẹ, cười nói cũng phải “gia giảm”,

nhìn gia đình tui ăn uống một cách "bứt rứt" mà tui thương đứt ruột. Riêng phần mình, thiệt tình tui ăn mới có phần ba bụng là đã ngán ngược nên bỏ wa bàn con nít ngồi chung zí mấy đứa cháu. Lúc đó “mình mới thiệt là mình”, vui ơi là vui, tui ăn thêm được hai phần bụng nữa, chỉ có các cháu là rầu. Bà chị tui cứ phải đứng lên ngồi xuống tiếp thêm đồ ăn wa bên này để các cháu khỏi “thiệt thòi”. Mấy bữa sau, má ảnh về lại bên kia, ảnh mời tui ra wán nước, mếu máo nói: Mạ nói là mạ

già rồi, hay chóng   mặt, mà nhìn bồ ngồi với mấy cháu “múa đũa với múa mỏ” mạ sợ wá, mạ nói thương mạ với con ơi! Trong bụng tui đã buồn muốn chết, nhưng ráng vớt vát: Nhưng còn anh, anh sao? Đến lúc này chắc ảnh “kiềm chế” hết nổi, mếu máo to hơn: Anh …anh còn bị chóng mặt nặng hơn mạ …anh nữa! Hic! 

Hai mối tình wá khứ của tui, bắt đầu thì khác nhau nhưng “giữa wãng” thì đều có mấy bữa ăn và kết thúc nào thì cũng diễn ra ở một quán nước. Bi giờ ngẫm nghĩ lại mới thấy, không chỉ nước gắn liền với tình iu (chỉ khác là trong phim thì nước mắt còn ngòai đời thì nước …cà phê , sinh tố …tá lả) mà tình iu còn gắn với thức ăn nữa. Tui nhớ là tui cũng buồn nhưng tui cũng nhớ rất rõ là tui hok khóc lóc gì hết, chỉ thấy mình cười suốt trên đường về nhà. Tui kể cho lũ bạn “trời đánh” của tui nghe. Tụi nó nắm tay tui chặt lắm , an ủi: Thôi , coi như số nhà người ta hên, chưa đỏan. Mày đỡ mang tiếng “sát mẹ chồng”. Cái số mày thiệt lận đận, cái này kiu bằng là cái số “đáng đời” …tui sống trong sự “an ủi chân tình đó” của bạn bè, hok dám kể thêm cái cách an ủi của gia đình tui, sợ “đời sau học tập” rồi “làm tới”, “ở giá” cả đám thì “ăn hặn”. Riêng phần mình, tui “tìm wên trong ăn uống” và ngẫm ra: Con đường ngắn nhất để dẫn tới mà cũng giết chết tình iu là thông wa cái bao tử! Hic !

Tình vẫn đẹp cho dù dang dở và vẫn vui khi ta thấy buồn cười !

28 nhận xét:

  1. Đọc lại vẫn y cảm xúc lần đầu... hihi.

    Trả lờiXóa
  2. Trời ạ ...đọc lại vữn cười nhứt là cái chiện tình thứ I đó MM à ...

    Trả lờiXóa
  3. Hà hà…
    Vậy mà nhớ mãi cái ông ba tàu ấy nhỉ.
    Hình như những gì đã phết qua cái bộ nhớ ấy rồi, thì chẳng thể nào quên được, kể cả những câu chuyện không đầu không đuôi, cười đến chảy nước mắt này đây.

    Trả lờiXóa
  4. Đọc lại cái chiện tình thứ nhất của MM chị cười ha ha , mẹ chị giật mình hỏi :Con coi chuyện hài à ? chị bảo : Dạ không , chuyện tình . Bà chép miệng : Chuyện tình mà cũng vui thế sao ???
    Chút nhạc tình nghen MM

    Trả lờiXóa
  5. Tự trào còn xuất sắc hơn Tú Xương ! Ha Ha Ha !!!!!!!!!!!!!!

    Trả lờiXóa
  6. Em đọc ở bên 360 cười nắc nẻ, bây giờ đọc lại, phải chạy ra ngoài cười lớn, chứ sợ trong chỗ làm, mấy đứa đồng nghiệp nó tưởng em khìn. hahhahhahahhahhah

    Trả lờiXóa
  7. Thiệt ra lúc wen em, ảnh còn nói nhìu câu mắc cười nữa...nhưng thôi, thương bà con cừ wớ đau bụng lắm...hehe!
    Ví dụ: Ảnh dắt em đi uống cà phê, mà ảnh hỏi: Nị uống cà phia như ngừ ta nhẩm xà dị ha? Em mới nói: Pậy pạ, ngộ uống cà phia như ngừ ta nhẩm...nước sâm chớ, hầy dzà! hehe!

    Trả lờiXóa
  8. Em muốn thay mặt gia đình để "về nguồn" mà ...anh ba tàu đó ảnh...hên wớ Chị à! Hehe!

    Trả lờiXóa
  9. Chuyện thiệt 100% đó Anh Thedung ơi! Em chỉ "hư cấu" chút đỉnh cái phần "ngộ chửi chậm" thui, vì lúc đó em nhớ em bùn lém, em ực bia ào ào chớ hem có nóai chi! Hehe!

    Trả lờiXóa
  10. Tội nghiệp mẹ heo, hông có gì khổ hơn mún cừ phải gáng ...nín he, hahahah!!!! Coi mail Mập gởi nghen cưng!

    Trả lờiXóa
  11. Đang mệt , đọc entry này của Mập . cười đã đời ....Hết mệt ! ( "Chơn thành cảm ơn", Mập :D)

    Trả lờiXóa
  12. Thiệt hả Chị? Hehe, vậy tốt...

    Trả lờiXóa
  13. Đọc thấy quen quen... à , thì ra...
    vậy có gọi là 7 tình hông cưng !

    Trả lờiXóa
  14. Thực ra là "trong mất có được-trong họa có phúc"...anh chàng ba tàu đó giờ gặp lại ,ảnh phe dí em ảnh có...6 đứa con Chị à...chu choa, em mờ có 6 đứa con thì mần sao...blogging, đời mần sao biết Mập M chớ...haha!

    Trả lờiXóa
  15. Hahahahah... tưởng tượng cảnh MapM loay hoay với 6 trự nheo nhóc !!!!! Vậy thì nên cảm ơn ảnh cái nào. Hugggggg MapM cái nào...

    Trả lờiXóa
  16. hahahahahaha ........... , che^t' em ro^i` M oi la` M !!!

    Trả lờiXóa
  17. con` nua~ ko^ ? ke^? tiep' ddi M oi !!!!!!!!!!!

    :)))))))))))))))))))

    Trả lờiXóa
  18. =)) , =)) , =))))))))))))))))))))))))))))))))

    Trả lờiXóa
  19. Người ta nói đúng mà...đàn bà đẹp là thường...a cờ ác... bị tới hai anh "bỏ của chạy lấy người" mà "bà" còn hỏi "còn bị ai bỏ nữa không?" Hả??????

    Trả lờiXóa
  20. hehe... , mà nhờ có 2 cuộc tình tếu tếu như vậy mà giờ này hay thi thoảng Mập hồi tưởng lại mới thấy vui vui chứ . Còn những mối tình lãng mạn thì nó có cái thi vị của riêng nó , Mập cũng đã có những "tình thù rực nắng" mãnh liệt rồi còn gì . Tiếc là trong đời chị chưa gặp được Mr.Right của chị thôi . He's somewhere out there ...

    Trả lờiXóa
  21. Hehe, thank you so much! I know "He's somewhere out there...now or future, maybe the next future"...hehe!
    Hug You with all my love!

    Trả lờiXóa
  22. Mập ui, em thấy trước mắt có 2 thèn, theo Mập nè. zừa chẻ, zừa nhí nhảnh nữa. Mỗi lần mà mẹ của 2 ảnh "hù " là 2 Ảnh méo miệng kiu Mập, Mập ơìììììììììììììììììììì.
    Hahhahahhah ặc ặc nhìn 2 thèn mếu máo kiu tên "ngừ iu dấu " mà mẹ nó hok nỡ sát phạt nữa .......ặc ặc

    Trả lờiXóa
  23. Đố qủy sứ, ác hông kém Chị Khánh Lam... nín đi hai heo để bác Mập...khện cho mẹ tụi con một trận... hehe! Hình dung cảnh mí má con "quần thảo" nhau và gọi tên bác MẬp ơi ới, bác MẬp cũng chít cừ nè, ặc ặc!!!! Hihi haha hô hô !

    Trả lờiXóa
  24. M khôn thiệt đóa nha , iu đã đời mừ ko thèm cưới ai hết , ở 1 mình phẻ re .Đọc hết mấy chiện tình của tui chưa ...hì hì...

    Trả lờiXóa
  25. chài ơi, sao Langyen noái vậy, "thèm muốn chết" chớ ở đó...hihi!

    Trả lờiXóa
  26. Vụ dang dở này có lý do đó, bởi vì mấy người đó chưa phải là "đúng người giành cho Mập" vậy thâu. Anh kia, người đúng á còn đang ở đâu đó.

    Nói vậy cho Mập mừng, em cũng dìa đi kiếm người đúng của em đây heeee

    Trả lờiXóa
  27. Kiếm ga nhớ chia phân nửa nghen ,hí hí !

    Trả lờiXóa